TRUYỆN CỔ TÍCH VIỆT NAM CHỌN LỌC - Trang 58

Gọi xong cô út xuống thang đi vào rừng tìm. Cô tìm khắp bốn góc

nương lại hú gọi luôn mồm nhưng vẫn không thấy. Cô đành chạy một mạch
về nhà.

Ngày hôm sau, đến lượt cô cả đi đưa cơm. Cô út xin đi thay. Cô định

hôm nay phải tìm cho bằng được Mồ Côi mới thôi. Nhưng cô lại chỉ thấy
anh chàng trắng trẻo hôm qua. Cô hỏi nhưng chàng trai cũng chỉ cười đáp
lại chứ không nói. Cô đặt nắm cơm xuống sàn rồi quay ra cửa định vào
rừng tìm. Lần này Mồ Côi không thể làm thinh được nữa, chàng nói:

- Cô út ơi! Cô không phải đi tìm nữa. Xin cô thứ lỗi vì tôi đã làm cô

phải mất công tìm kiếm. Bây giờ tôi đã rõ hết lòng dạ của cô đối với tôi rồi.
Tôi chính là cái anh Mồ Côi mất tai mất tóc ngày nọ đây.

Cô út quay lại, hết sức ngạc nhiên, cô nói:

- Chàng đấy à? Sao chàng thay đổi thế này?

Mồ Côi sung sướng trả lời:

- Cô út ạ! Nhờ có hòn đá thần này mà tôi đã dần dần trở lại lành lặn

như thế này đây.

Rồi chàng kể lại cho cô út nghe những việc làm trong thời gian qua.

Từ hôm ấy, ngày nào cô út cũng thay các chị vào nương đưa cơm. Thấy em
út chịu khó đưa cơm thay, các cô chị rất thích, không cần hỏi duyên cớ vì
sao. Duy chỉ có ông cụ thì hơi lấy làm lạ. Một hôm ông lẻn đi theo rình
xem cho rõ sự tình.

Nấp ở trong bụi, ông cụ không thấy anh chàng Mồ Côi xấu xí hồi nọ,

mà chỉ thấy một chàng trai trẻ đẹp, nói nói cười cười với con gái út của
mình. Chờ cho con về, ông cụ vào lều hỏi xem chàng trai nọ là ai. Sau khi
nghe kể, ông cụ mới rõ chàng trai chính là anh chàng Mồ Côi mất tai, mất
tóc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.