TRUYỆN CỔ TÍCH VIỆT NAM CHỌN LỌC - Trang 69

Người khách can:

- Cháu à! Đây là việc của người lớn. Con chim non chỉ nên lượn bắt

sâu quanh tổ.

Nghe khách nói, mặt chú bé đỏ lên, môi mím chặt. Người cha biết ý,

vỗ về chú:

- Con à! Con chim nhỏ biết theo đàn vẫn có thể bay xa.

Người khách mỉm cười với chú.

Sáng hôm sau, chú cùng cha xách ná, mang ống tên từ biệt mẹ, lên

đường đi đánh nhắc.

Chú bé biết mình đang đi làm việc lớn, nên cũng gắng công luyện tập.

Sáng sáng, khi mặt trời mới lấp ló đầu núi, chú đã ra đứng nhìn về hướng
về phía đó luyện cho mắt mình nhìn ánh sáng chói chang của mặt trời. Chú
giương ná nhiều lần cho tay thêm chắc. Có khi chú vác cả những tảng đá to
gần bằng người chú để tập chạy leo dốc, xuống đồi. Chú lại tập nhảy qua
những khe nhỏ, sau phóng vượt được cả những khe lớn.

Cha chú lại dạy chú phóng lao. Đường lao của chú xé không khí, nổ

như một tiếng sét, đâm xuyên cả những cây to ba người ôm không xuể! Lúc
đầu chú mới phóng xa được mười sải tay. Nhưng rồi, vừa đi, vừa tập, chẳng
bao lâu mũi lao sáng loáng của chú cũng được phóng vút đi trong không
khí lóa ra như một tia chớp.

Ngày vừa đi vừa luyện tập, đêm leo lên cành cao ngủ, chẳng mấy chốc

hai cha con đã đến đầu bản của A Nha. Lòng thương bản xác xơ, các túp
nhà sàn xiêu vẹo, người cha rất đỗi đau lòng, nói với con:

- Con à! Cái nhà cuối bản kia là nơi mẹ con đã sống, là nơi cha đến

cưới mẹ con về làm vợ. Nhà sàn xiêu vẹo giữa bản kia là nơi ông ngoại đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.