TRUYỆN HAI NGƯỜI - Trang 39

ra chết được.

Hải vội trả lời:
- Anh muốn một người vợ thật sang!
Trâm nói:
- Anh Hải ơi, anh nghĩ cho chín đã, chớ nên hấp tấp. Em muốn về sau
này, anh không trách em được điều gì. Cho nên em cho anh một cái ví dụ.
Anh nhìn bàn tay em đây này. Cả một buổi trưa nay, em đánh, em cạo, em
bôi thuốc.
- Thế chân em?
- Chân em cũng thế. Em sửa sang cũng mất hơn một giờ. Làm như thế,
không phải là vô ích. Anh cũng như đàn ông khác, đàn ông ai chả thế. Ai
cũng muốn người đàn bà nằm trên giường họ phải đẹp hoàn toàn. Ấy thế
mà họ có chịu bỏ ra để cho người đàn bà của họ được hoàn toàn đâu.
Hải kêu lên:
- Em không biết bụng anh chút nào. Đây này, tất cả ý muốn của anh:
một cái người mịn, tròn, ấm và thơm. Quần áo thực ưa nhìn. Ai cũng phải
cho chúng mình là chứa chan hạnh phúc. Ngoài ra anh cần gì? Tiền! Tiền!
Không sợ! Em cầm năm chục này mà đi sắm sửa đi em.
- Ấy chết, em nói thế để anh biết chứ lấy tiền của anh làm gì...
- Anh lạy em, em cứ cầm cho anh. Anh giúp em, về sau này em lại
giúp anh, cần gì.
Muốn cho Hải khỏi phiền lòng, Trâm cất năm chục bạc vào túi áo rồi nói
tiếp:
- Anh nghĩ như thế, rồi anh sẽ không phải hối. Em sẽ là một người vợ
mà anh không thể thấy luôn luôn ở chung quanh mình đâu anh ạ.

Trâm không phải là một người đàn bà mà ta thấy luôn luôn ở quanh
mình ta thực. Trâm khôn khéo lắm, Trâm ăn nói dễ nghe lắm. Người nàng,
ngay như khi không có quần áo và nữ trang đã có giá trị lắm rồi. Cái thú
vui nàng đem cho Hải hưởng, Hải không bao giờ quên được. Nó như một
người bạn thấm vào da chàng. Chàng vớ được Trâm như vớ được miếng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.