TRUYỆN KỂ DI-GAN - Trang 110

Cuối cùng Dilino đứng dậy, nói:

- Lại đây, em yêu. Chúng ta về nhà thôi.

Công chúa đứng lên, rạng ngời. Nhà vua ra lệnh thắng một cỗ xe ngựa.
Nhưng Dilino nhún vai:

- Xin bệ hạ khỏi bận tâm. Anh bỏ quả sồi vàng vào mồm và một cỗ xe lộng
lẫy hiện ra, đóng sáu con ngựa đen, có những tia lấp lánh bắn ra từ mũi.
Vua không thể rời mắt khỏi chúng. Ông giúp con gái lên xe và đưa cho
Dilino một cái túi đựng của hồi môn bằng đồng du-cat (tiền cổ của Ve-ni-
dơ). Một dãy xe ngựa xếp hàng trong sân của nhà vua. Bố, mẹ, các khách
mời của Dilino lên xe và đoàn xe lần lượt qua cổng lâu đài. Nhà vua vẫy
khăn chào từ biệt và trào nước mắt vì vui sướng đã gả con gái một cách tốt
đẹp như thế.

Cỗ xe chưa đi được bao xa, thì công chúa nói với chồng:

- Em thậm chí chưa biết cả tên anh.

- Dilino, anh nói, không nghĩ đến quả sồi vàng trong mồm. Quả sồi tụt vào
họng và anh bắt đầu bị tắc nghẹn.

Công chúa thấy mặt chồng đỏ tía, đấm mạnh vào lưng anh, làm cho quả sồi
vàng bật ra khỏi họng Dilino, rơi xuống đất, lăn trước xe ngựa.

- Dừng lại, Dilino kêu to lên khi đã nói được. Nhưng đã quá chậm. Đột
nhiên, không biết từ đâu ra, con quỷ đã lù lù hiện ra trên đường. Nó cúi vội
xuống, nhặt quả sồi, kêu lên giọng giễu cợt:

- Ngươi đã đi đến cùng vận may rồi, anh chàng Di-gan ạ. Từ bây giờ ngươi
chỉ có trông vào trí thông minh của ngươi thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.