TRUYỆN KỂ DI-GAN - Trang 154

Draga nghe tiếng cha gầm thét, chạy theo, cười cợt. Nhưng cô em, Marika,
nghe tiếng dọa dẫm, liền nấp vào trong phòng. Cô thương hai anh em.

Chủ trại đến gần hai chàng trai, vung thắt lưng để đánh, nhưng Kandache
liên quất roi và nói: "Dừng lại". Ngay lập tức viên chủ trại chững lại như
hoá đá. Chiếc dây lưng cứng đơ trong bàn tay. Ông ta có cảm tưởng chân
mọc rễ trong đất. Ông ta không thể nhúc nhích, chỉ còn có thể hét trong khi
cố cử động:

- Cái gì thế này?

- Tôi rất muốn chữa cho ông chủ, nếu ông hứa không đánh chúng tôi.
Kandache nói.

- Cái mánh khoé Di-gan này là thế nào? Ông ta gầm lên. Tao không hứa gì
hết. Tao sẽ cho chúng mày một trận nhớ đời.

- Vậy thì ông cứ việc ở yên đấy cho đến hết đời, Kandache phản ứng bình
tĩnh. Cậu nắm tay Youache định đi. Nhưng viên chủ trại đâm sợ, kêu lên:

- Trở lại mau. Ta hứa sẽ không bao giờ đánh chúng mày nữa.

Kandache ngoái lại:

- Điều tương tự sẽ xảy ra cho ông, mỗi khi ông vô cớ muốn trừng phạt
chúng tôi.

Cậu giơ roi ra quất và nói: "Đủ rồi". Viên trại chủ lại có thể cử động. Thấy
được giải thoát, ông ta nhảy xổ vào Kandache, giật cái roi. Nhưng Youache
lấy cây sáo trong túi ra thổi: Cánh tay chủ trại buông thõng xuống, một cảm
giác buồn nản lạ lùng xâm chiếm trong tim... Nước mắt trào ra... Ông ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.