TRUYỆN KỂ DI-GAN - Trang 177

Chân núi có một cái giếng. Đáy giếng có một con ếch. Đó là mẹ của mẹ tôi,
tức là bà tôi. Con ếch ngậm trong miệng một cọng cỏ. Nếu anh chạm cọng
cỏ vào mẹ anh đang ngủ, bà sẽ tỉnh lại...

- Đó là tất cả những gì ta muốn biết, Yoko nói, rất hài lòng. Chú vung cái
búa bạc lên đập vỡ cái đầu thứ sáu của con quái vật. Chú quay về các bà bác
đã ra khỏi nhà và trông thấy tất cả.

- Các bác chờ cháu ở đây; cháu sẽ quay về với cọng cỏ.

Thế là Médini chỉ đường cho chú đi tới Núi Vàng.

- Khi đến nơi, chú trông thấy một cái giếng dưới chân núi, chú ném một hòn
đá xuống giếng để xem nó sâu đến thế nào. Chờ một lát, trước khi nghe
thấy một tiếng động, chú lấy quả táo vàng trong túi ra, chuyền từ tay này
sang tay kia. Bất thình lình chú trông thấy trước mắt mình hai cái cẳng chân
như hai cây cột. Ngẩng đầu lên, chỉ thấy sừng sững một gã trai cao như một
cây sến.

Người kia dịu dàng hỏi:

- Anh muốn xuống giếng ư, Yoko. Cần gì phải nhọc thân. Tôi sẽ xuống và
mang cọng cỏ anh tìm về cho anh. Tôi có một món nợ cũ phải thanh toán
với con ếch ở đáy giếng.

- Anh là ai? Yoko hỏi.

- Tên tôi là Orias, người khổng lồ mỉm cười. Tôi bảo vệ anh, vì mụ phù
thủy đã bỏ bùa mẹ anh là kẻ thù lớn nhất của tôi. Khi anh mới sinh, tôi đã
cho anh quả táo vàng khiến anh có thể gọi tôi đến khi anh cần giúp đỡ. Tôi
biết sẽ có ngày anh có thể giúp tôi tìm ra chỗ ẩn nấp của mẹ mụ phù thủy.
Thân thể mụ già này chứa đựng tất cả sức mạnh và quyền năng của con
cháu mụ... Khi tôi giết được con ếch đang ngồi đáy giếng miệng ngậm cọng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.