TRUYỆN KỂ DI-GAN - Trang 185

- Trả tiền hay không trả tiền, ta đã nói rằng lô đất này là của ta. Ta cóc thèm
biết đến xã trưởng, ta là con quỷ.

Anh Di-gan chăm chú nhìn người lạ mặt. Gã đó, một chân dài, một chân
ngắn, bàn chân đi giày chật ních, rồi những cái móng.

- A, thế ra ngươi là con quỷ. Nhưng nếu ngươi có là Diêm vương, vua của
các địa ngục hiện hình thì ta vẫn là người mua mảnh đất này, trả bằng đồng
tiền kiếm được một cách khó nhọc và ta sẽ xây ở đây ngôi nhà của ta.

Con quỷ dịu giọng:

- Hãy nghe một tý, anh bạn dương thế. Đám quỷ chúng ta, thứ bảy nào cũng
gặp nhau ở công trường đá. Chúng ta đến nhảy múa với các bà bạn phù thủy
của chúng ta. Nếu mi lù lù ở đây thì sẽ vướng cho chúng ta. Mà mi cũng
chẳng được yên. Vậy ta đề nghị thế này: Ta sẽ trả tiền mua lô đất cho mi và
mi sẽ đi tìm lô đất khác.

Anh Di-gan nói:

- Với hai đồng tiền vàng thì ta sẽ chẳng tìm đâu ra lô đất tốt như thế này.
Phải cho ta nhiều tiền nhất.

- Đồng ý. Mi muốn bao nhiêu để xéo đi, để lại lô đất của chúng ta.

- Một mũ đầy tiền vàng.

- Thật ư? Con quỷ làu bàu. Xem ra hơi nhiều đấy.

- Lũ quỷ các ngươi nhiều tiền, ta thì nghèo. Ta thích nơi này, nó là của ta, ta
đã trả tiền mua nó. Ta có thể bán lại với giá ta muốn. Nếu ngươi không bằng
lòng thì không ai buộc ngươi phải mua.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.