TRUYỆN KỂ DI-GAN - Trang 245

vợ anh, nhét tất cả vào túi đồ nghề, đi đến điền trang. Anh không quên
mang theo một chiếc kéo rất sắc.

Nữ chủ nhân chờ anh bên cửa sổ. Cô vội vàng mở cửa cho anh.

- Anh đã nghĩ được gì chưa?

- Vào phòng em, anh sẽ nói.

Cô dẫn anh vào phòng. Chỉ còn một mình với cô, anh thợ rèn nắm lấy tóc
vợ, lấy kéo cắt tóc. Cô quằn quại, giãy giụa như điên cuồng. Anh thợ rèn
nắm chặt nàng bằng bàn tay sắt, tay kia tiếp tục cắt tóc. Từng lọn tóc rơi
xuống, khuôn mặt người đàn bà biến dạng. Cặp má hồng tái xám, vàng ệch.
Đôi mắt đen tắt đi ánh sáng ngời ngời. Xung quanh mi mắt đã xuất hiện
những nếp nhăn rẻ quạt. Cặp môi nhạt màu. Khi lọn tóc cuối cùng rơi
xuống đất thì trước mặt anh thợ rèn không phải là nàng mỹ nữ mê hoặc nữa,
mà là một người đàn bà Di-gan rất bình thường, không còn trẻ tuổi nữa và
không tóc. Nhưng anh không hề lấy thế làm phiền. Vì anh đã từng hình
dung đúng như thế về người vợ đã từng sống bên anh nhiều năm, đã sinh
cho anh năm đứa con. Người vợ nhìn tay mình. Nó đã mất vẻ thanh tú mịn
màng, thành ra nhăn nheo và gân nổi xanh.

Nước mắt đầm đìa, chị ta nức nở:

- Anh đã hủy hoại quyền năng và sắc đẹp của em. Anh không còn thích em
nữa, không yêu em nữa.

- Anh yêu em nghìn lần hơn là khi em là phù thủy, ngày nay em đã thành
người đàn bà bình thường.

Anh mở sắc, lấy ra cái áo cũ của vợ, bảo chị thay ra. Chị vâng lời, ngoan
ngoãn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.