TRUYỆN NGẮN 100 CHỮ - Trang 18

RÁC

TRẦM VŨ XUÂN BÌNH
Sửa nhà bếp. Dư xà bần. Mẹ “liên hệ” gia đình người hốt rác. Cậu bé con
nhỏ choắt, khoảng bảy tuổi, được “cử” đến... Đôi tay bé xíu, đen nhẻm cào
trên đống lởm chởm cát đá “vĩ đại”… Xót xa! Chiều, gió mát, lũ trẻ kháu
khỉnh, tròn lụi, ăn no, chạy giỡn với nhau... . Chắc trạc tuổi em...
- Em mấy tuổi
- Mười lăm.
Trời....
- Ê!... Hốt rác! Nè, hốt rác đi!
Mấy tờ giấy gói chewing-gum bay lả tả... Vài tiếng cười trẻ con vứt lại cho
em, lơ lửng...
Đời?... Một giọt mặn chát rụng vào trái tim già nua... Còn em, cúi xuống...
Hình như quen rồi.
Em kéo thùng đi, dáng gãy vẹo một bên vì quá nặng... Bỗng, cái thùng
không đi được. Loay hoay... tìm... kiếm... em kéo ra một miếng chewing-
gum còn mới, chưa kịp khô...

CÙNG NGHỀ

ỦNG SON CA
Thằng bé mới bảy tuổi ngây thơ hỏi bố:
- Sao hôm nay nhà cô Lan đông học sinh vậy bố?
- Ngày 20/11 con ạ, các anh chị đến thăm và chúc mừng cô giáo của mình
đấy.
- Vậy thầy giáo thì có được học trò thăm không hả bố?
- Có chứ con vì đây là ngày của thầy, cô luôn mà.
- Sao mấy anh, chị không thăm bố?
- À, thì tại vì mấy anh, chị gặp bố ở trường rồi.
Thằng bé không biết bố nó đã nói dối. Chỉ vì cô Lan là giáo viên dạy toán
còn bố nó là giáo viên thể dục.

NỢ TÌNH

PHẠM VINH CA
Ngoài hai bữa cơm ngày, vợ chồng anh chưa sao lo nổi một căn nhà đúng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.