TRUYỆN NGẮN 100 CHỮ - Trang 22

tắm cho con, ông cẩn thận kỳ cọ, vui vẻ cười đùa.
Tôi kể hết về con mình rồi xin một lời góp ý.
Ông lơ đãng hỏi: “Này, đã bao giờ cậu tắm cho nó chưa?”
Tôi im lặng, lủi thủi ra về...

ANH HAI

NGUYỄN HÀN CHUNG
Căn nhà tranh đổ sập cuốn theo dòng lũ. Tí một tay ôm Tèo một tay bấu
vào miệng chum chòng chành. Cái chum bé quá. Cánh tay mỏi nhừ. “Nếu
chết cả hai mẹ buồn biết mấy. Thôi em đi, trời cho sống nhớ lo tuổi già của
mẹ”.
Nước mắt nước mũi ràn rụa, Tí rướn người bỏ Tèo vào chum. Em còn quờ
quạng một lúc nũa đến khi cái chum chỉ còn là một chấm mờ mới chìm sâu
vào cơn hung bạo của nước trời.
Tèo không chết nhưng em mất trí, ai hỏi gì cũng chỉ nói: “Anh Hai!”.

THƯ

NGUYỂN THỊ CHUNG
Hồi mới cưới nhau, chị thường hay viết thư cho anh, tình cảm nồng nàn, có
cả những lá thư không gởi. Thư nào anh cũng đọc thuộc lòng.
Hạnh phúc ngập tràn.
Giờ đây, anh mải mê tối ngày với công việc, ít có thời gian tâm sự cùng chị.
Còn chị, vẫn giữ thói quen viết thư cho anh mỗi lần anh đi công tác - những
lá thư không gửi. Lần nào cũng vậy, thấy lá thư đặt trên bàn làm việc anh
lại cằn nhằn: “Em viết để làm gì, thời gian đâu mà đọc”.
Chị lặng lẽ thở dài và lần sau lại viết - những lá thư không gửi.

XẠO

PHÙNG THÀNH CHỦNG
Nhà thằng Bòng giàu có. Bữa nào cũng thịt, cũng cá, nhưng chẳng mấy ai
chạm đũa.
Thằng Còm nhà nghèo. Không muốn để con phải khổ, bữa nào bố mẹ nó
cũng lo cho nó hoặc quả trứng, hoặc lạng thịt. Vô tình, không biết đó là tiêu
chuẩn dành riêng cho mình, thằng Còm thấy bố mẹ nó chỉ ăn rau. Nó ăn
không hết, mẹ nó lại cất đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.