TRUYỆN NGẮN 100 CHỮ - Trang 25

ĐỖ THÀNH DŨNG
Cô rời quán lên xe. Phở ngon... Cô ăn không hết nửa. Xe mới: Nệm êm,
máy lạnh. Đường không một gợn sóng. Chân sao vẫn tê cứng, mỏi rã hai
tay ôm con.
Mười lăm năm trước. Cũng đường này, mẹ đưa cô lên tỉnh học. Xe cũ,
đường dằn xóc. Mẹ tay bám chặt hàng chân ghế, tay ôm cô chen chúc dưới
sàn. Định hỏi “Sao tay chân mẹ run?!” Lại thôi, cô cũng mỏi và đói...!
Giờ đường về không mẹ. Không ngồi chen chúc, không đói. Nhưng nước
mắt cô cứ vỡ òa theo gió.

VÕ SĨ

DUYẾN
Thầy dạy kèm Anh văn của tôi là hàng xóm. Khi thi lên đai Thái cực đạo
rớt, anh kể cho tôi nghe. Lúc được tuyển vào đội tuyển quốc gia, anh lại
giấu. Hát cho phường bị chê: kể; đoạt giải nhất karaoke: lại giấu... Có bạn
trai, tôi kể, anh lặng thinh. Chia tay với bạn trai, tôi kể, anh cũng làm
thinh... Khi nghe tôi nói đã từ hôn với gã Việt kiều, anh không làm thinh
nữa:
- Tại sao vậy?
- Vì... em... yêu anh. Thầy dạy, ca sĩ, võ sĩ của tôi như bị knock-out, khuỵu
chân xuống, rồi... khóc.

NGẬM NGÙI

B.X.Đ
Ba mất nửa năm, má dẫn hai con nhỏ về quê. Xin được mảnh đất hoang,
cùng mần cỏ, dọn nền, lối xóm lạ hoắc tới tiếp dựng mái lá ở tạm. Tối, má
gói bánh - nấu. Sáng, hai nhỏ út bưng bán. Má mượn xuồng đi chợ, áo thâm
kim, nón lá rách. Anh Hai ở Sài Gòn, thành đạt, giàu. Hôm về quê, anh đi
dọc bờ sông, má thấy, bơi xuồng riết theo, goi tên con hụt hưởi. Anh ngoái
nhìn rồi quay mặt đi tiếp. Má tủi, gạt dầm, cúi mặt khóc. Nước mắt má làm
xuồng quay ngang!

NHỚ MẸ

HÀ GIAO
Mẹ người miền Nam, quê mùa, không biết chữ. Thằng nhỏ được cưng,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.