TRUYỆN NGẮN 100 CHỮ - Trang 43

nghèo trên lưng. Sân nhà nghèo đón Tết rực rỡ mai vàng, vạn thọ. Hai
mươi năm. Cha già muốn đi phố xem Tết. Con đèo cha bằng xe gắn máy.
Cha không quen ngồi, sợ té nên ôm con chặt cứng. Con bảo: Ngồi vậy khó
chịu lắm! . Cha dịch ra xa, loạng choạng khiến xe mất thăng bằng, con gắt.
Tháng Chạp lao xao...

HẠNH PHÚC

VÕ VĂN LỢI
Nhà mới to đẹp, cửa kính với ban công, có cả cây mận đang trái sai quặt.
Con mình rồi sẽ hạnh phúc! . - Tôi nghỉ, liền tay sắp xếp lại tổ ấm. Đột
nhiên, tôi phát hiện một gương mặt trẻ con thiều não lấp ló trước cổng.
- Cháu... ơ... - Nó ấp úng - Cây mận này là do ông nội cháu trồng!
- Tôi hái cho nó một túi mận đầy. Dĩ nhiên nó nhận, lí nhí cảm ơn nhưng
không ra vẻ gì muốn bước đi. Tôi bụng bảo dạ: Hạnh phúc là một cái chăn
hẹp... .

MẸ GHẺ

B.P.M
Cô tôi muộn chồng vì quá dữ tánh, ruột thịt cũng chẳng ai muốn gần, đành
lấy dượng, đã góa vợ.
6 tuổi, Lộc về với mẹ ghẻ, làm đủ việc mà lằn roi mới vẫn chồng lên dấu
đòn cũ.
Lộc l5 tuổi, dượng chết. Đinh ninh Lộc bỏ đi nên ngày mở cửa mả, cô đuổi
khéo:
- Có muốn về với bà ngoại mày không?
Lộc cúi đầu, nói trong nước mắt:
- Con đi rồi, mẹ ở với ai?
Sau câu nói, dường như bà mẹ ghẻ ở lại với nấm mồ, cô tôi về, đi chùa, ăn
chay. Lộc trở thành cậu ấm - rồi trở thành thạc sĩ, mẹ con thân thương như
một phép màu...

CHUYỆN CŨ

B.P.M
Tặng những ai còn trên bục giảng
Ngày 20. l l, tôi gặp tại một học trò cũ, em kể:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.