TRUYỆN NGẮN 100 CHỮ - Trang 67

sang . Nghe cô kể, anh cười: Tay anh không có đường chỉ ấy. Em ra chợ
xem mấy ông ăn xin, chắc sẽ tìm thấy . Cô cười như nắc nẻ. Rồi cuộc sống
cuốn anh xa cô. Giờ đây, cô không cần bàn tay có đường chỉ ngang. Cô chỉ
cần đôi tay chai sần với những ngón gầy để dìu cô đi suốt con đường này.
Chỉ tay nào là hạnh phúc, chỉ tay nào là khổ đau, làm sao cô biết được!

CÁI ĐƯỢC CÁI MẤT

NGUYỄN THỊ KIỀU TRINH
Năng l985, mẹ sanh con đầu. Không có quạt máy, mẹ vừa quạt vừa ru con
suốt: Gió mùa thu mẹ ru con ngủ... .
Năm l991, mẹ sanh con thứ nhì. Nhà có quạt máy, mẹ chỉ ru: Gió mùa thu...
.
Năm 1998, mẹ sanh con thứ ba. Hai mẹ con nằm phòng máy lạnh. Đồ chơi
treo quanh nôi, có cả nhạc điện tử. Sáng nay đứa con thứ nhì vào lay:
- Mẹ giảng bài cho con. ... Lời ru có giờ mùa thu là sao hở mẹ?
Giảng bài, mẹ say sưa hát: Gió mùa thu... . Bé nằm bên nhoẻn miệng cười.

LỜI MÁ DẶN

TẤN TRUNG
Năm đầu lên Thành phố học đại học, bạn rủ đi uống cà phê, nhớ lời má: -
Nhà nghèo, lên trển học, đừng mê chơi, ráng học thành tài nhe con!
Tôi từ chối lời mời của bạn.
Được một năm, lời má dặn tôi dần quên bởi những lời gọi ngọt tai của đám
bạn. Cứ một – hai đêm, tôi cùng chúng đi ngồi quán, thả hồn theo điệu
nhạc.
Hôm nghỉ hè, về quê, ngồi ăn cơm, má nói:
- Ăn nhiều vô! Trông con ốm quá! Dưới này, mỗi lần tới tháng, gửi tiền
không kịp, má sợ con ở trển đói.
Nghe má nói, tôi nhói ở tim.

THỊT GÀ

NGUYỄN TUẤN
Tạnh mưa, bọn trẻ bưng cơm đang ăn trước cửa. Tý khoe: Nhà Tý ăn thịt
gà .
Đêm đó, bà Tám chửi: Mả cha nó, nghèo mạt kiếp tiền đâu ăn gà, nó ăn gà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.