TRUYỆN NGẮN A. P. CHEKHOV - Trang 20

có kéo lên, mà phải nhổ đấy. Đừng kéo mà nhổ thôi ông, nghe chưa nào...
Cứ nhổ phăng đi!

- Chỉ được cái múa rìu qua mắt thợ! Lạy Chúa tôi, bọn dân đen này vô học
quá mất thôi! Cứ ở gần mãi, cái bọn này... khéo đến hóa đần mất! Nào, há
miệng ra... (Viên y sĩ đặt chiếc kìm vào.) Này, ông bạn già ơi, phẫu thuật
không phải là chuyện bỡn đâu... Có đâu như chuyện lên bục mà đọc kinh
đâu... (Y bắt đầu kéo.) Đừng run lên thế... Hóa ra cái răng này già quá rồi,
chân nó ăn sâu lắm... (Lại kéo.) Ngồi yên, ngồi yên chứ... Thế, thế... Đừng
động đậy... Chết, chết sao thế... (Nghe tiếng rắc một cái.) Tôi đã biết mà!

Ông già Vônmiglaxốp ngồi lặng đi một phút dường như không còn hay biết
gì nữa. Ông kinh ngạc sững sờ... Đôi mắt ông ngây dại nhìn vào khoảng
không, mồ hôi vã ra trên gương mặt tái mét.

- Lẽ ra phải dùng cái nạy... - viên y sĩ lẩm bẩm nói. - Thật là một trường
hợp quái dị!

Hoàn hồn trở lại, viên trợ tế thọc ngón tay vào miệng và sờ thấy ở chỗ chiếc
răng đau hai mảnh răng vỡ trồi lên.

- Đồ quỷ ở đâu ấy... - ông già làu bàu nói. - Để các người ở đây thì chúng
tôi chết cả nút, làm tình làm tội quá thế!

- Cứ chửi nữa đi... - viên y sĩ vừa lẩm bẩm nói vừa cất kìm vào tủ. - Đồ ngu
ngốc... Chắc là hồi học chủng viện người ta đánh ông ít quá chắc... Ngài
Alếchxanđrơ Ivanứts Eghipétxki, ở Pêtérburg đến bảy năm... Chữ nghĩa bề
bề... một cái áo của ông ấy có dễ đến trăm rúp... thế mà ông ấy có chửi rủa
gì đâu... Còn ông thì là cái thá gì? Không sao cả đâu, ông cũng chẳng nghèo
đâu mà sợ!

Viên trợ tế vơ vội chiếc bánh thánh đặt trên bàn, tay ôm lấy má, rồi chuồn
thẳng về nhà...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.