TRUYỆN NGẮN A. P. CHEKHOV - Trang 19

Nhổ thì nhổ đi! Sao lại kéo dăm ba năm thế-ế!

- Đúng là chuyện... chuyện phẫu thuật... Chứ phải chơi đâu... Làm ngay thế
nào được... Đấy... đấy...

Ông già Vônmiglaxốp co đầu gối lên chạm khuỷu tay, mấy ngón tay huơ
huơ, mắt trố ra, thở hổn hển... Mồ hôi lấm tấm trên gương mặt đỏ lựng,
nước mắt ứa ra. Viên y sĩ Kuriatin cũng thở hổn hển, chân giậm thình thịch
bên cạnh lão trợ tế và kéo... Nửa phút đau đớn kinh khủng trôi qua - và
chiếc kìm tuột ra khỏi răng. Lão trợ tế chồm lên và thọc ngón tay vào mồm.
Lão sờ thấy cái răng vẫn ở chỗ cũ.

- Thế mà cũng kéo - ông già nói bằng giọng dở khóc dở cười giễu cợt. -
Đến lúc ông chầu trời rồi tôi cũng cầu cho ông bị người ta lôi răng ra như
vậy! Xin vái dài, cám ơn ông lắm lắm! Không biết nhổ thì đừng mó tay vào
có hơn không! Tôi cứ đau điếng cả người, không còn thấy trời đất gì nữa...

- Nhưng mà tại sao ông lại cứ níu lấy tay tôi? - viên y sĩ cáu kỉnh nói. - Tôi
thì kéo, còn ông thì cứ đẩy đẩy tay tôi mà lảm nhảm nói những gì ở đâu...
Đồ ngu ngốc!

- Ông ngu thì có!

- Đồ ngu, ông tưởng nhổ cái răng mà dễ như bỡn đấy phỏng? Có giỏi thì cứ
thử làm xem! Đây có phải là chuyện leo lên gác chuông mà giật mà kéo dây
chuông đâu! (Viên y sĩ làm điệu bộ bắt chước.) Cứ luôn mồm: “Không biết
nhổ, không biết nhổ!” Này, ông già ông lại đòi dạy khôn tôi đấy phỏng? Xì,
ông mà dạy... Đấy tôi đã nhổ cho ngài Alếchxanđrơ Ivanứts Eghipétxki đấy,
thế mà ngài có nói, có kêu la gì đâu... Người ta còn sang trọng hơn ông, mà
có nắm tay gì đâu... Thôi, ngồi xuống, đi! Ngồi xuống, tôi đã bảo mà!

- Tôi đau quá... Cho tôi thở một lúc đã... Chà! (Ông già ngồi xuống.) Đừng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.