TRUYỆN NGẮN A. P. CHEKHOV - Trang 214

- Chưa, chưa... - ông khán làu bàu. - Mày còn ở đây làm gì...

Buổi lễ đã xong. Iegoruska thong thả ra khỏi nhà thờ và đi lang thang lên
quảng trường. Từ bé nó đã được trông thấy không ít những làng mạc, quảng
trường và nông dân cho nên những cảnh giờ đây bày ra trước mắt nó, không
hề làm cho nó thấy thú vị chút nào. Chẳng biết làm gì cho qua thì giờ, nó
ghé vào một cửa hiệu trên cửa có treo một tấm biển rộng màu đỏ tươi. Cái
cửa hiệu chia ra làm hai gian rộng và tối; một gian bán vải và hàng tạp hóa,
còn gian kia thì bày những cái thùng tròn đựng hắc ín, trên trần treo những
cái vòng cổ ngựa; từ gian này bốc lên mùi da và mùi hắc ín dễ chịu. Sàn cửa
hiệu vừa được té nước; người té nước chắc phải là một tay tài tử khá ngông
nghênh, vì nước được té thành những hoa văn ngoằn ngoèo và những dấu
hiệu bí ẩn trông như bùa chú. Sau cái quầy hàng có một ông chủ hiệu béo
tốt tỳ bụng vào quầy, khuôn mặt rộng, râu quai nón tỉa thành vòng cung,
hình như là người Nga. Ông ta đang uống trà có nhấp đường, cứ uống một
ngụm lại thở ra một hơi rõ dài. Mặt ông ta tỏ vẻ bình thản hoàn toàn, nhưng
trong mỗi tiếng thở dài đều có thể nghe rõ cái ý: “Liệu hồn rồi sẽ biết tay
ta!”

- Cho tôi một kôpếch hạt hướng dương! - Iegoruska nói với ông chủ.

Ông chủ nhướng đôi lông mày lên, rồi quay đi ra phía ngoài và trút vào túi
Iegoruska một kôpếch hạt hướng dương đong bằng cái bình đựng sáp bôi
môi cũ. Iegoruska chưa muốn đi. Nó ngắm nghía hồi lâu những chiếc thùng
đựng bánh nướng, ngẫm nghĩ một lát rồi chỉ mấy chiếc bánh nướng được
làm ở thị trấn Viadma nhỏ, để lâu năm đã mốc cả ra:

- Bánh này bán bao nhiêu?

- Một kôpếch một đôi.

Iegoruska thò tay vào túi lấy ra cái bánh nướng của mụ Do Thái cho tối

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.