TRUYỆN NGẮN A. P. CHEKHOV - Trang 212

- Anh em ơi, - Xtépka ngạc nhiên kêu lên, - Vaxia nó ăn cá bống sống! Eo
ôi kinh quá!

- Không phải là cá bống mà là cá lèn, - Vaxia bình thản trả lời và cứ nhai
tiếp.

Hắn rút trong miệng ra một cái đuôi cá nhỏ, âu yếm ngắm nó rồi lại bỏ vào
mồm. Trong khi hắn nhai cá rau ráu, Iegoruska có cảm giác hắn không phải
là người nữa. Cái cằm sưng vù của Vaxia, đôi mắt đùng đục, cái nhìn tinh
tường lạ lùng của hắn, cái đuôi cá, và cái vẻ âu yếm của hắn trong khi nhai
con cá sống khiến cho hắn giống như một con vật.

Iegoruska đứng bên Vaxia đã thấy chán. Vả lại cuộc đánh cá cũng đã kết
thúc. Nó đi dọc theo đoàn xe, bâng khuâng nghĩ ngợi, rồi chẳng biết làm gì
cho đỡ chán, nó rẽ về phía làng.

Một lát sau nó đã đứng trong nhà thờ, và trán tì vào lưng một người nào đấy
sực nức mùi gai dầu, nó lắng nghe tiếng hát trên chỗ ban hát vẳng xuống.
Buổi lễ đã gần kết thúc. Iegoruska vốn không biết nghe hát lễ. Nó dửng
dưng nghe một lát, ngáp dài rồi bắt đầu đưa mắt ngắm gáy và lưng những
người xem lễ. Có một cái gáy màu hung đỏ, hãy còn ướt vì mới tắm xong.
Nó nhận ra đó là gáy của Emelian. Cái gáy húi thành vòng cung và húi hơi
cao quá; hai bên thái dương cũng húi quá cao, thành thử hai cái tai đỏ ối của
Emelien cứ vểnh ra như hai cái lá ngưu bàng và hình như cảm thấy mình
mọc không đúng chỗ. Nhìn cái gáy và hai cái tai ấy, không hiểu tại sao
Iegoruska cứ nghĩ rằng chắc hẳn Emelian rất khổ sở. Nó nhớ lại những
động tác đánh nhịp của Emelian, cái giọng khản đặc của anh ta, cái vẻ e dè
của anh ta khi tắm, và cảm thấy thương hại anh ta. Nó muốn nói một câu gì
thật ôn tồn thân ái với anh:

- Tôi đứng đây này! - nó kéo ống tay áo Emelian nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.