TRUYỆN NGẮN CỰC HAY TRUNG QUỐC PHẦN 1 - Trang 95

Cuối cùng anh ta đến nhờ ông lão khám bệnh để bước đầu tiếp cận với

ông. Tất nhiên là được. Ông lão đã ngoài tám mươi, ở trên cái gác gỗ nhỏ
cũ nát, phía dưới là đứa cháu gái nhỏ ở cho có bầu bạn. Mắt kém nên ông
lão hầu như không ra khỏi cửa, suốt ngày nằm trên tràng kỷ. Biết có người
tìm mình nhờ xem bệnh, lão mừng quýnh, bởi bao năm nay lão tưởng đã bị
đời quên lãng. Lão chăm chú xem mạch, mò mẫm tìm ra phương thuốc rồi
nói: “Nếu không phải hai năm trước mắt lão bị kém thì chỉ cần nhìn khí sắc
cũng biết gốc rễ bệnh anh ở chỗ nào”.

Sau đó anh cứ tuần hai lần đến để ông lão trị bệnh cho. Và họ trò

chuyện đủ thứ. Tất nhiên họ sẽ bàn đến văn vật, và nó mau chóng trở thành
chủ đề bàn luận sôi nổi, thậm chí khiến họ quên đi bệnh tật. Ông lão giải
tỏa được rất nhiều nỗi cô đơn, và mỗi lúc một có cảm tình hơn với bệnh
nhân này. Nhưng họ vẫn chưa đề cập đến cái ấm Tử Sa.

Một buổi tối ba tháng sau, anh ta mang hai cái mâm Quan Dao đầu đời

Thanh đến mời ông lão thưởng thức. Ông già đâu nhìn thấy được, nhưng
theo thói quen vẫn giơ cao cái mâm lên trước ngọn đèn xem xét kỹ lưỡng,
rồi hai tay không ngừng sờ sờ mó mó, có khi nghi hoặc, có khi mừng rỡ.
Sau đó, mặt ông lão bỗng đỏ tía lên, hơi thở gấp gáp:

“Cái này kể làm gì. Cái này chẳng có gì quý hiếm cả! Anh không tin

sao? Được, ta sẽ cho anh xem một bảo bối đích thực. Cái mâm của anh so
với bảo bối của ta thì chỉ là gạch nát ngói vỡ mà thôi”.

Ông lão thở hổn hển rồi vịn tay đứng dậy đến bên giường, giơ tay lần

mò trong cuộn chăn một lúc như làm trò ảo thuật rồi giơ lên một cái ấm rất
nhỏ, nói: “Anh xem đi, xem kỹ đi. Từ khi có nó ta chưa cho ai xem đâu.
Đây là cái ấm Cống Xuân chính cống. Nhìn hình dáng nó có khéo không,
khiến người ta xem trăm ngàn lần không chán mắt. Rồi nhìn cái đáy nó mà
xem, vẫn còn lưu lại vân tay của người thợ đây này. Bây giờ anh đã biết thế
nào là bảo bối chưa?”. Ông lão mặt đỏ bừng lên, sùi bọt mép, như người
mê sảng: “Anh đừng cho rằng tôi không nhìn thấy nó. Nhấc thử xem, nó
nhẹ biết bao, như không hề có”. Ông lão đưa cho anh ta Tử Sa, động tác
chắc chắn và nhanh nhẹn như trai trẻ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.