TRUYỆN NGẮN ĐẶC SẮC CỦA TÁC GIẢ ĐƯỢC GIẢI THƯỞNG NOBEL - Trang 314

- Mày đi đâu thì đi. Đấy, sông Rzhav và sông Drina đấy, chọn sông nào thì
chọn. Cốt sao đừng để vướng mắt tao.

Ít ai trong đám khách khứa nhận thấy Meira biến mất khỏi sân khi nào.
Liền ngay sau đấy thấy có tiếng kêu từ phía bờ sông vọng tới, còn sau đó
một đám trẻ quần áo ướt thũng và vấy bẩn lao vào sân.

- Bà Meira lao xuống sông Rzhav ! - Đám trẻ kêu lên bằng giọng vui vẻ
lanh lảnh. - Hai bác thuyền chài Gadia và Sumbo đã vớt bà ấy lên.

Vũ điệu côlô dừng lại. Khách khứa lo lắng và túm tụm lại một chỗ. Đám
nhạc công cũng ngừng chơi, đầu tiên là những người ở dưới sân, sau đó là
trên hiên. Sau tiếng ồn ào nhạt nhẽo, sự im lặng bao trùm rất lâu, mặc dù
cánh đàn ông vẫn nhỏ to chuyện trò, hỏi han nhau, còn đám đàn bà thì thở
dài và lầm rầm ca cẩm.

Vẻ giận dữ, vung chân vung tay, Huso chạy ra giữa sân lớn tiếng nói to:

- Chẳng việc gì phải ra đấy cả. Mụ ta không chết đuối đâu. Tôi xin bảo
đảm. Người như thế nước không dìm nổi, lửa không thiêu nổi. Cứ để con
thối thây ấy chết thế nào thì chết. Nào, mời mọi người vào điệu côlô. Xulô
bắt đầu đi !

Giọng lão vang lên quả quyết, tự tin, nhưng cảnh vui vẻ không sao trở lại
được nữa. Đám nhạc công vâng lời, nhưng điệu côlô không thành. Cho dù
đây là hạng người Digan hèn mạt đến mức nào thì cũng không ai còn nghĩ
đến chuyện nhảy nhót nữa. Huso làm ra vẻ không nhận thấy điều ấy và
muốn bằng mọi cách giữ chân khách khứa lại và tìm cách làm cho họ vui
vẻ sôi nổi lên. Thế nhưng nhẽ ra lão ta chẳng đạt được điều gì nếu như
không xuất hiện ngay trước cổng chính hai ngư dân Digan Sumbo và
Gadia. Quần áo trên người họ ướt đến thắt lưng. Cả hai tủm tỉm cười.
Người nhà mang rượu mạnh ra cho họ. Họ kể lại rằng Meira đã có thể chết
đuối như thế nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.