TRUYỆN NGẮN ĐẶC SẮC CỦA TÁC GIẢ ĐƯỢC GIẢI THƯỞNG NOBEL - Trang 472

họ. Có thể ông sẽ nói rằng ông đang giới thiệu cho lớp trẻ những tri thức
huyền bí, đen tối và những chiều sâu cảm giác. Vừa nãy ông nhấn mạnh
rằng tình yêu xác thịt cũng thiết yếu cho kinh nghiệm con người như tình
yêu tinh thần vì cả hai, trong thực chất đều đen tối và huyền bí (chính bằng
cách dùng lại và lộn ngược những câu đối đáp ngắn gọn, chát chúa do nhà
thơ cợt nhả thốt ra, theo kiểu ấy, trong văn cảnh ngôn ngữ hoa mỹ và lai
láng của chính ông mà vị kiến trúc sư có thể đem lại cho các cổ động viên
ma men của mình một mùi vị chiến thắng. Về phần mình nhà thơ dường
như thực sự thích thú với những thất bại liên tiếp của mình trên bề mặt của
cuộc tranh luận và không làm một cố gắng nào để thọc vào những chỗ yếu
nằm ở bề sâu của đối phương. Nhiều chỗ có thể vạch trần sự thiếu chính
xác hoặc đần độn trong luận điểm của vị kiến trúc sư thì ông chỉ nhún vai
và cười ngặt nghẽo như một ông Di lặc). Nhưng tình yêu xác thịt và tình
yêu tinh thần phải như một cái cầu thang xoáy trôn ốc, không ngừng đi lên,
hướng tới tinh tuý sáng láng và thiêng liêng của chúng. Đặc biệt là thứ tình
yêu vật thể và tinh thần tự coi là giáo dục lớp trẻ...”

Vị kiến trúc sư tiếp tục thuyết trình - lúc này ông có vẻ như đang nói trên
một diễn đàn - về những nét đặc biệt của cái bệnh xá tâm thần này do ông
thiết kế cũng như về cách tổ chức quản lý nó theo quan điểm của ông.
“Những người đến nương náu trong ngôi nhà này sau khi trốn khỏi lục địa
nước Mỹ, vốn là chủ nhân của những tinh thần sắc sảo, tế nhị bị bệnh. Tôi
cảm thấy mình phải cung cấp cho từng người một trong chỗ ẩn náu hợp với
thể tạng của họ. Nếu có được một ngọn đồi, một thung lũng cho mỗi người
bệnh trong cái cơ sở này thì tuyệt vời biết mấy ! Như những toà lâu đài mà
các ông vua loạn trí ở châu Âu biến thành nơi ẩn dật trong những thời tuyệt
vời ngày xưa ! Cái linh hồn trần trụi bi thương ở nước Mỹ ngày nay thậm
chí không được bảo đảm một nơi ở riêng tư. Do đó tôi đã cống hiến sức lực
của tôi để đảm bảo sao cho, chí ít trong toà nhà này, tất cả những người
nam hay nữ đến nương náu đều có một vị trí riêng của mình. Phần tôi, tôi
chọn “vị trí riêng” của mình ở chỗ thấp nhất trong nhà: xưởng làm việc của
tôi ở tầng hầm để xe. Và bây giờ, tôi muốn đề nghị các bạn mường tượng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.