TRUYỆN NGẮN HAY 2014 TẬP 1 - Trang 123

HOA HỒNG CÓ GAI

Lê Vi Thủy

C

hỉ là một cảm xúc nào đó đã len vào em. Và em đã khóc khi nhìn

thấy khuôn mặt ấy. Một khuôn mặt không đủ độ góc cạnh, không đủ độ
từng trải như mọi người từng nghĩ về anh. Có lẽ em đã sai khi chỉ nhìn qua
gương mặt để suy đoán anh là một con người như thế nào? Có dễ bị bắt nạt
hay không, rất nực cười là anh thật sự dễ bị bắt nạt, và chỉ duy có em bắt
nạt được anh.

Cơn mưa phùn hôm ấy, làm em bị cảm mất mấy hôm. Khuôn mặt anh

có vẻ không hài lòng khi thấy em ướt sũng trở về nhà. Ngôi nhà gỗ đầy hoa
hồng leo mà mẹ đã trồng nhiều năm trước. Em ghét căn nhà gỗ đó, ghét
luôn cả những bông hoa hồng leo kia.

Gai nó đâm đau lắm. Em nhớ có lần anh đưa bạn gái về nhà chơi, em

đã bứt toàn bộ những bông hoa hồng leo và giẫm nát nó, những cái gai đã
đâm em rướm máu. Nhưng em vẫn cứ mặc kệ, không có một chút cảm giác
gì gọi là đau đớn bởi lúc đó con tim em đau hơn bao giờ hết. Em đã từng
muốn đi xa thật xa giữa những hiện thực kia, trốn tránh sự thật kia và em đã
làm được. Ngày em đi, anh không hỏi em lý do, chỉ tiễn đưa em như một
người em gái. Giá mà ngày ấy, ba mẹ đừng đưa anh về có lẽ con tim em đã
không đau như thế này.

Em từng ước cuộc đời mình nó cứ nhẹ như mây, và cứ lãng đãng trôi

vào những chiều hoàng hôn đỏ rực. Lúc đó em sẽ hạnh phúc, em sẽ bay lên
như có đôi cánh thiên thần ở phía sau. Nhưng đôi cánh đó chưa bao giờ
mọc sau lưng em. Nó chỉ là những cái gai chi chít được mọc ra sau những
vấp ngã của cuộc sống. Bao lần em nghĩ mình không đứng dậy được, em sẽ
nằm đó mà khóc như đứa trẻ, cứ khóc mãi đến khi được dỗ dành thì thôi.
Và em đã đợi anh dỗ dành như thế nhưng hình bóng của anh chỉ hiện hữu
trong tâm trí em thôi, chưa bao giờ anh bước song hành cùng với em trên
cuộc đời này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.