TRUYỆN NGẮN HAY 2014 TẬP 1 - Trang 148

- Thì tụi tui vẫn sống tử tế đấy thôi.
- Sống tử tế à? - Ông quay sang nhìn thẳng vào mắt mẹ, giọng bắt đầu

hơi rin rít - Sống tử tế mà bán buôn lấn chiếm lề đường thế à?

Mẹ im lặng, cái im lặng của người phụ nữ quen chịu thiệt thòi khiến

nỗi uất hận trong lòng Nam dâng lên nghẹn ứ. Nam nói nhanh như thể sợ
người ta cướp mất lời:

- Ông biết tại sao mẹ tôi phải ra đường mà! Ông có giỏi thì đưa mẹ tôi

vào làm ở nhà văn hóa hay bán hàng ở cái siêu thị to đùng ấy đi.

Ông chủ tịch không nhìn Nam, theo kiểu không thèm chấp con nít.

Ông chỉ xoáy vào người đàn bà đang ngồi lặng đi trên bộ ván cũ, và lại
nhếch mép cười:

- Thiệt uổng công cô nuôi nó ăn học tới chừng này. Nè, cô dạy lại cho

thằng nhỏ biết đừng có mơ tới con bé Hạnh nhà tôi nhé! Đừng-có-mơ!

Ông hơi cao giọng ở ba chữ cuối cùng, rồi bất thần ông hạ giọng, nói

nhỏ:

- Nếu cô không dạy được con thì đừng bán buôn gì nữa nhé! Tụi trật

tự đô thị sẽ không để yên cho cô đâu.

Rồi ông đủng đỉnh đứng dậy, bệ vệ bước ra khỏi nhà. Nam cố kết nối

cái dáng đường bệ, đĩnh đạc của ông lúc này với cái dáng vẹo vọ kỳ cục
của ông năm trước mà không thể. Dường như ông chủ tịch lúc này và ông
chủ tịch năm trước là hai con người hoàn toàn khác biệt.

*
* *
Thực ra thì sau khi chợ Cây Me bị xóa sổ, mẹ Nam cùng một số bạn

hàng giạt sang bán buôn ngay trước cổng công ty ABC. Công nhân ở đó tan
ca, vừa tuôn ra khỏi cổng là sà xuống mua ngay mớ rau con cá đưa về
phòng trọ làm bữa cơm đạm bạc. Thỉnh thoảng có đội trật tự đô thị đến, mẹ
túm mớ hàng lệch sệch lôi sang phía bên kia đường, nơi có con hẻm lông
chông đá là thoát. Dường như đội trật tự cũng chỉ đến khua khoắng tí chút
cho có lệ chứ không bắt bớ quyết liệt, có lẽ họ cũng không muốn triệt
đường sống của những người đàn bà lam lũ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.