TRUYỆN NGẮN HAY 2014 TẬP 1 - Trang 46

TÌNH GIÀ

Dương Hằng

K

hói chiều bảng lảng nhấp nhổm trong khoảng không sẩm tối như

thực như hư. Trời mùa này tối nhanh như cái trở người của thiếu phụ trong
cơn vò võ. Nghe tiếng xe xình xịch đến đám trẻ con trong thôn cũng đoán
biết được là lão Tôn đưa thư tới. Lần này lão không được săn đón như mọi
khi. Đám trẻ con trong làng đang giờ gõ đũa xuống mâm chờ cơm thì
chẳng còn hơi sức đâu mà kéo nhau bám càng cái xe máy cà tàng của lão.
Lão dựng chiếc xe ngay trước cổng nhà bà rồi bước vào:

“Bà Môn có nhà không đấy ạ?”
Bà vả sạch bèo trong xô nước, lau khô tay vào ống quần, nhổm người

khó nhọc:

“Thằng Môn nhà tôi gửi tiền về hả anh?”
“Không! Đây là thư người ta gửi cho bà. Bà ra ký hộ con để con còn

về xem quay xổ số nữa. Gớm, tìm được nhà bà cũng đến hết hơi. Con hỏi
đến rát cả họng, mãi mới có người biết Nguyễn Thị Mến là bà.” Ở thôn này,
cứ khi người đàn bà có con dâu hay cháu nội, cháu ngoại, là người ta gọi họ
bằng tên của con cả. Thằng cháu đích tôn của bà đã hết cái thời nước mũi
thòng lòng đưa ống tay quệt ngang từ hồi nảo hồi nào rồi. Mười mấy năm
nay, mấy ai nhớ đến tên gốc tên gác của bà nữa đâu. May còn mấy bạn già
thương mến nhớ ra, nên lá thư trên tay lão Tôn hôm nay đã đến được tay
bà. Đôi tay bà cúm rúm, run run cầm lá thư.

"Không biết ai gửi vậy anh?"
"Con không rõ, không thấy đề tên người gửi. Thôi con xin phép bà,

con về."

Mải nghĩ về lá thư trên tay mà bà quên béng không mời lão Tôn cốc

nước vối hẵng về. Rỗng rễnh và mơ hồ. Bà lục tung cả kho kí ức từ thời trai
làng hái hoa dành dành giắt bên vách tơ tình bà. Tấm bé tới giờ có ai gửi
thư cho bà đâu chứ? Ở tuổi chạng vạng, đùng một cái lại nhận được một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.