TRUYỆN NGẮN HAY 2017 - Trang 203

Hoa chuối pháo bên hiên nhà tuôn chảy một dòng đỏ thắm trong đau

đớn...

2.

Từ nhà ra phố, đạp xe khoảng hai mươi phút. Không quá gần cũng

chẳng quá xa. Đủ để cho chị hồi tưởng những giấc mơ trong đêm và chấm
dứt dòng suy nghĩ khi giật mình vì những tiếng còi inh ỏi nơi phố xá.

Một ngày như thường lệ. Chị bươn bả trên chiếc xe đạp cà tàng với hai

cái sọt hai bên. Lúc đầu chị chỉ gắn một cái thôi nhưng có lần chở nặng, chị
thấy chới với khi bị lao về một phía. Thế nên chị cần phải cân bằng lại, ít
nhất là trong cuộc sống mưu sinh.

Chị lặng lẽ trôi trong cái tấp nập của phố phường. Tiếng rao thoát ra từ

hơi thở, run lên trong cái lạnh sớm mai, rồi mắc lại, vắt vẻo nơi những hàng
cây ủ rũ. Đồng... n…á…t... đ...â...y...!!! Ai đồng… n…á…t… đây! Tiếng
rao đánh động những chiếc lá cuối mùa. Lá bàng còn níu lại trên cành, giờ
giã từ trong cuộc chia ly màu đỏ. Chị nhẩm theo lời thơ. Đó là cuộc chia ly
chói ngời sắc đỏ (1). Chợt thấy ngài ngại. Buôn đồng nát cũng bày đặt thơ
ca. Nhưng có hề chi. Chị đã giữ lại một cuốn thơ tình khi người ta bán cho
chị làm giấy vụn.

-----

(1)Cuộc chia ly màu đỏ - Thơ Nguyễn Mỹ.

Chị đạp xe dọc một con phố nhỏ. Lòng phố còn thấm đẫm hơi sương.

Mọi cái ồn ào đã bị bỏ lại phía sau. Chỉ còn đó những ngôi nhà khiêm
nhường của khu nhà hưu trí. Nhà có ban công, với những dây hồng leo đủ
màu sắc ngọt ngào, những giàn hoa tigôn như tim vỡ của một ai đó mà chị
không nhớ nổi. Chị thấy bình yên và thân thuộc khi đi vào con phố. Nó
kiệm lời và lặng thầm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.