TRUYỆN NGẮN HAY 2018 - Trang 186

Anh đưa Thùy ngồi dựa bên gốc gáo. Cái lưng trần của cô bé Thùy

chạm vào lớp da sần sùi của cây. Anh Hai chỉ cái rễ mỏng của nó ve ra mặt
nước. Cái rễ cứu anh em Thùy.

...

Thùy ngồi xuống quay lưng dựa vào lớp da sần sù của gốc gáo. Cô

thèm cởi áo ra như hồi nhỏ, thèm cho da mình chạm vào lớp da khô rám
của gốc cây. Cái cảm giác của mấy mươi năm trước có tìm lại được không.
Để Thùy cảm nhận anh Hai còn khỏe mạnh ngồi cạnh bên cô. Cô sẽ thấy
yên lòng như ngày nhỏ, để cô mạnh dạn bước vào nhà nhìn tận mắt những
bất hạnh chồng chất trên số phận anh Hai.

Cô sẽ mạnh dạn hơn cho một quyết định của mấy phận người. Cô sẽ

không thấy tay chân mình rũ rượi tưởng như từng đốt xương sắp rụng ra,
rơi trên đất. Ao cạn, cây chết khô rồi. Thùy hít thở thật sâu, ép người mình
dán vào gốc cây thật mạnh.

Giá như chỉ là như thế này, giá như đừng có cuốc điện thoại của hai

năm trước "anh Hai em bị đột quỵ", đừng có cả cuộc điện thoại ban tối của
thím Ba. Thùy không muốn nghe thím Ba kể thêm.

Nhất là đoạn thím đã xông vào ngay cái lúc hai người trần truồng.

Nhất là đoạn thằng kia bỏ chạy còn chị dâu Thùy ê chề đâm đầu vào cột
nhà. Rồi cả những giọt nước mắt của anh Hai.

Anh Hai.

Anh có đang muốn nói gì với em không.

Anh hãy nói nhiều như ngày nào, anh dạy em hát thánh ca, như ngày

anh cầu Chúa ban phước lành để lớn lên em xinh đẹp được chồng thương
yêu chiều chuộng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.