TRUYỆN NGẮN HAY 2018 - Trang 37

Đã không biết bao nhiêu lần anh đi vào cái ngách tối ấy và một quầng

sáng đột ngột phủ trùm lên anh khi anh từ đó trở ra. Con đường trải nhựa
xưa nay là một đại lộ với những ngọn đèn cao áp mở ra cả một khoảng
không bát ngát.

Anh đứng ngẩn và mỗi lần như thế anh lại như một kẻ vừa tan mộng

ảo, nhận ra hoàn cảnh sống mới của mình.

Anh đã trở về sau những năm chiến tranh dài dặc mịt mùng. Một lần

suýt chết ngạt vì bị bom vùi rồi sống lại. Một lần bị một mảnh pháo địch
xuyên qua lá phổi trái, xác thân đã được gói lại để mai táng rồi lại hồi sinh.

Gần mười hai năm nằm điều trị một căn bệnh liên quan đến thần kinh.

Đã tưởng là vô vọng. Vậy mà không! Phải chăng là do kí ức sống động
không chịu tan biến trong anh đã tạo nên sức sống kì diệu? Phải chăng vì
lời hẹn là anh sẽ trở về? Nhưng thôi, kể lể than van làm gì vì anh đã tự
nguyện dấn thân, vì đó không phải là tính cách của anh.

Ngôi nhà, căn gác hai in dấu kỉ niệm của anh thật sự đã lui về phía sau

và đang chìm vào trong đêm tối. Phía trước nó như vừa mọc lên từ lòng đất
một tòa nhà mỏng mảnh nhưng cao nghễu nghện sáu tầng. Đó là một khách
sạn, sáng trưng ánh điện, mang cái biển hiệu vàng chóe có cái tên thật kiêu
căng: Mộng đẹp huy hoàng.

Đưa mắt nhìn quanh, anh thở ra nhè nhẹ, thì ra không phải chỉ riêng

ngôi nhà xưa của anh, mà là tất cả những gì đã quen thuộc với anh hơn hai
mươi năm trước, đều như đang mở chìm trong bóng đêm. Để nhường chỗ
cho một thực tại lúc này là độ sáng chói lọi, mạnh mẽ, ngang nhiên trong
thế áp đảo của những tòa cao ốc lấp lánh sắc màu nối nhau dọc theo bờ hè.

Những shop thời trang. Những quán bar. Những Restaurant. Những

cửa hàng mĩ phẩm. Những tiệm vàng, hiệu may, ảnh viện, chi nhánh ngân
hàng. Và những siêu thị choáng lộng, chất ngất hàng tiêu dùng. Đã trôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.