TRUYỆN NGẮN HAY 2018 - Trang 95

Ban thấy mình xấu hổ lắm, cúi mặt thẹn thùng đưa tay đón lấy quả còn

từ tay anh mà không hề dám ngẩng lên. Hình bóng người con trai miền
xuôi đã theo Ban về đến tận nhà. Đêm đó và nhiều đêm sau, Ban thao thức
không ngủ nổi, cái mùi xà phòng thơm nức tỏa ra từ người anh khác hẳn
mùi chua ngái, khét lẹt khói của đám trai bản làm Ban nôn nao, trằn trọc,
nàng giở mình liên tục.

Đến khi những tia sáng đầu tiên của ngày mới lọt qua khe vách đổ một

vệt mờ mờ xuống đầu giường Ban mới thiếp đi thì lại mê man về lúc anh
tiến sát lại gần nàng, thấy cánh tay mặc áo caro lam trắng, trên mu bàn tay
trái đang nắm quả còn của anh là vết sẹo có hình rất giống một trái tim bị
vỡ.

Từ khe nứt của trái tim đó, Ban thấy máu chảy ra, phủ tràn bàn tay

của anh, đổ xuống tay Ban đang giơ ra đón lấy quả còn, máu đổ xối xả chảy
ngập chỗ Ban đứng, cái thứ máu nhầy nhụa, đặc quánh trói lấy hai chân
nàng, rồi nó dâng dần đến ngực khiến nàng khó thở, nàng muốn gọi ai đó
cầu cứu mà trong cuống họng chỉ thoát ra những thanh âm vô nghĩa.

Trong vô vọng, nàng bỗng thấy có ai đó lôi tay của nàng lên thoát dần

khỏi vũng máu tanh đặc. Ban mở mắt, choàng tỉnh, con Khoang đang gặm
lấy vạt áo nàng day day. Vệt sáng mờ chiếu vào giường nàng giờ đã đổ màu
vàng tươi, Ban ngơ ngẩn như bị con ma bắt mất hồn.

...

Cái Thắm, cái Biên nhận ra ngay sự lơ đãng của Ban.

- Mày bị anh người Kinh lấy mất hồn phải không? – Cái Biên vừa nói

vừa cố nhìn nàng dò xét.

- Ừ! - Ban biết không giấu được, nàng cúi đầu ậm ừ, tay cời thanh củi

đang cháy dở khiến những tia lửa bé xíu bay lên nổ tí tách.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.