TRUYỆN NGẮN HAY 2018 - Trang 96

- Mày bị điên rồi, người miền xuôi không bao giờ lấy chúng mình đâu.

Mày phải lòng người ta chỉ có khổ thôi – Cái Thắm bực mình giằng lấy que
củi trong tay Ban.

- Ừ! - Ban hiểu rõ lời cái Thắm vừa nói, lòng nàng buồn rười rượi. Giá

như nàng phải lòng thằng Chinh thổi pí hay nhất bản, đêm nào cũng đứng
dưới sàn thổi pí pặp gọi nàng.

Nhưng trái tim của nàng lại chỉ biết rung lên với chàng trai ấy.

- Người kia tên Hùng, là kỹ sư lên làm cầu cho bản bên đấy. Mấy

tháng lại về xuôi rồi, không ở đây đâu – Chả hiểu cái Biên kiếm tin từ lúc
nào.

Ban nghe xong lại càng thêm buồn. Nàng thấy nơi lồng ngực nhói

nhói, khó thở, tự nhủ phải quên người con trai ấy đi thôi. Nói vậy mà lòng
Ban chẳng làm được.

Nằm gác tay lên trán, đã canh ba mà nàng không chợp mắt nổi. Đêm

nay nóng lạ thường, mồ hôi rịn trên trán, dưới cổ chảy thành giọt ướt cả áo.
Lật người sang trái rồi lại sang phải, Ban ngồi bật dậy lấy bộ váy cóm mới
rồi đi ra suối.

Ánh trăng trung tuần sáng vằng vặc đổ xuống mặt nước óng ánh.

Những tưởng màn đêm sẽ đồng lõa giúp nàng để che giấu đi cơ thể thanh
tân, nõn nà nhưng giờ đây ánh trăng lại khiến nó lồ lộ, phô bày nguyên vẹn
trước núi rừng. Ban cũng nhận ra điều đó, nàng cố ngụp mình xuống sâu
hơn vào dòng nước nhưng suối quá trong khiến hành động của nàng như vô
ích.

Đang mải bối rối che đi khuôn ngực đang bị ánh trăng rọi vào thì nàng

chợt nghe tiếng pí đâu đó rất gần. Ban co rúm lại rồi vội vã chạy lên bờ
mặc đồ. Tiếng pí véo von, trầm bổng điệu nghệ như của thằng Chinh nhưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.