TRUYỆN NGẮN HOÀNG MINH TƯỜNG - Trang 26

Tôi Là Bánh Khúc Đây

* Truyện ngắn của HOÀNG MINH TƯỜNG

A

nh nằm thiếp đi trên chiếc đi-văng kê cạnh giường nàng. Đã ba

đêm nay anh mới thiếp đi như thế. Sức khoẻ con người cũng có hạn. Không
thể lúc nào cũng gồng lên, dù vận hết ý chí.

Đêm qua, đêm kia, có lúc anh tưởng Miên đã đi.
Căn bệnh ung thư quái ác chỉ mới lộ diện ba tháng nay. Trước đó,

Miên là một thiếu phụ xinh đẹp, quyến rũ, một cô giáo dạy văn giỏi vừa
được bầu làm tổ trưởng bộ môn. Hầu hết những bạn gái cùng trang lứa đều
ngầm ghen với Miên. Một người đàn bà đang ở đỉnh điểm của sắc đẹp và
danh vọng, có một gia đình hạnh phúc: chồng là giảng viên cao cấp một
trường đại học, con trai đang học lớp 11 phổ thông đã có học bổng đi du
học ở Mỹ. Và còn bất ngờ này nữa: Đúng giao thừa năm ngoái, khi vợ
chồng anh đến chúc tết nhà ngoại, thì được bố mẹ vợ mừng tuổi cho chiếc
chìa khoá một căn hộ trong khu chung cư cao cấp Royal Cty. Chiếc “chìa
khoá vàng” được chính bà mẹ vợ trao cho con rể, với lời nhắn gửi đầy yêu
thương nhưng cũng ngầm cảnh báo: “Chúng tôi trao chìa khoá này cho
thằng cháu ngoại tôi. Nhưng anh chị phải cùng nhau giữ đến đầu bạc răng
long đấy nhé”.

Sửa sang căn hộ xong, định chuyển về nhà mới, thì Miên trọng bệnh.

Bác sỹ viện K nói, bệnh Miên không chữa được, dù có hàng núi tiền, dù
đưa ra nước ngoài. Nàng bị ung thư máu thể plus. Căn bệnh quái ác mà nền
y học tiên tiến nhất thế giới vào thời điểm này cũng đành bó tay. Bệnh viện
khuyên đưa Miên về nhà, một tuần nay. Nhưng bố mẹ Miên và anh chưa
chịu đầu hàng. Còn nước còn tát. Anh đang thu xếp đầu tháng tới sẽ đưa
nàng sang Singapore.

- Anh ơi, em thèm ăn bánh khúc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.