TRUYỆN NGẮN KINH DỊ - Trang 40

phải chọn một quán cao cấp hơn. Trong bãi đậu xe đã có khoảng
hai chục chiếc, nhưng hắn vẫn tìm ra một chỗ đậu.

Tiếng nhạc đập vào tai hắn khi hắn xuống xe, một thứ nhạc

quá ồn ào theo ý hắn. Nhưng hắn nghĩ rằng nhạc sẽ giúp hắn
tỉnh táo lại, rồi hắn nhận ra rằng bên trong quán cũng không
sáng hơn bên ngoài bao nhiêu. Đó là loại quán thường gặp bên
đường, kha khá hơn loại tồi tàn. Có ban nhạc bốn nhạc sĩ; trước
dàn nhạc có chừa khoảng trống và vài cặp đang nhảy ở đó. Quày
bar có vẻ đỡ đông người nhất, nên hắn đến đó ngồi.

— Một tách cà phê. - Hắn nói với người đứng quày.
— Cà phê ở dưới bếp. - Tay đứng quày trả lời.
Norman Roth không tỏ ra hung hăng, mà chỉ hơi cương

quyết hơn. Hơn nữa, hắn ăn mặc đàng hoàng, trông như một
quý ông quan trọng:

— Anh có thể cho mang lên đây không?
Gã đàn ông càu nhàu bỏ đi, nói vài tiếng với cô hầu bàn.

Norman Roth bắt đầu quen với bóng tối hơn. Nhưng hắn không
quan tâm đến chỗ này. Hắn nhắm mắt lại để nghỉ mệt. Dễ chịu
quá. Nếu hắn không quá thèm muốn được trở về nhà, bên cạnh
Sidney, thì hắn đã vào xe nằm ngủ một giấc. Nhưng sáng kiến
uống cà phê hay hơn.

Cuối cùng cà phê cũng đến, lôi hắn ra khỏi trạng thái uể oải.

Một tách to, không có dĩa, đầy cà phê đen nóng hổi. Hắn đặt tờ
một đô-la trên quày bar, với cung cách chỉ rõ hắn không muốn
được thối tiền lại. Hắn uống gần hết tách và chuẩn bị đi tiếp, thì
hắn nhìn thấy họ. Từ khoảnh khắc đầu tiên ấy, hắn không hề ảo
tưởng gì. Hắn hiểu chính xác, trọn vẹn ý nghĩa của điều hắn
nhìn thấy.

Hai người ngồi chung trong một phòng ngăn riêng bên bờ

tường xa nhất. Có lẽ nhờ những cặp đang nhảy qua lại trước
mặt, mà hắn đã không để ý hai người sớm hơn. Tommy Baron
và Sidney.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.