TRUYỆN NGẮN NGA - Trang 180

- Thật vừa dịp, lão là người ở đấy ra đây. - Ông lão đánh xe ngựa cầm

roi chỉ về phía chân trời mờ mờ khói tỏa.

Ông lão quất ngựa và chiếc xe lao xuống bên rệ đường, rồi phóng

băng băng trên con đường chạy qua thảo nguyên, đây đó rắc lốm đốm bụi
than.

Ông lão đánh xe tỏ ra một người rất hay chuyện và hiểu biết nhiều.

Ông liền kể rằng ông vừa mới chở "ông chủ" ra ga, tức là chở ông thủ
trưởng của mỏ ra tàu để đi an dưỡng. Còn ông thì tên là Anicây
Gavơrilôvích trước kia đã từng bốn chục năm liền làm thợ ở mỏ này, nhưng
nay thì "được cử biệt phái ra coi ngựa". Sau khi nói một vài nét ngắn gọn
về bản thân mình, ông còn bày tỏ sự thông thái của mình về những vấn đề
rộng hơn như: bàn về khối Bắc Đại Tây Dương, về năng lượng nguyên tử,
về cuộc sống trên những hành tinh khác...

Sumâycô cũng trổ hết tài năng ra tiếp chuyện, sau đó anh lái câu

chuyện sang chủ đề khác, bởi vì anh vẫn chưa vững tin là mình đang trên
đường đi đến đúng cái mỏ than mà anh được cử tới. Anh khéo léo vận dụng
một vài hiểu biết ít ỏi mà anh còn nhớ được, như một người hành hương
lần mò đường đi của mình theo các vì sao để tiến dần tới đích.

- Bố ơi, - Anh hỏi. - gia đình ông Mácchiukhin hay là Alêkhin gì đó

hiện nay sống thế nào? Bố có biết không, cái tổ đội lao động... của những
thợ lò ấy mà... Ông bố là một công nhân mỏ tiên tiến, tổ trưởng đội lao
động và hai người con trai cũng cùng làm việc với ông ấy mà.

- À, à... - Ông Anicây trả lời, phấn khởi vì cho mình đã đoán ra gia

đình Pakhômốp. - Vẫn công tác bình thường, vẫn hăng hái. Hình như cậu
con út mới tìm được người yêu thì phải. Có lẽ dịp nghỉ lễ này họ tổ chức
đấy. Nghe nói người yêu là một cô gái có văn hóa... Gớm! Cái con ngựa
chết tiệt này! Lại nhảy lên chồm chồm! - Ông Anicây càu nhàu và quất cho
con ngựa một roi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.