TRUYỆN NGẮN NGUYỄN QUANG SÁNG - Trang 133

Sau trận gà năm đó, nó kể. Con gà thắng trận là con gà ô của Cao

Lãnh. Con gà tuyền một màu đen, cựa cong như lưỡi hái.

- Cựa đó là cựa móc họng - Nó nói. Nhưng con ô Cao Lãnh thắng

không phải nhờ cái cựa móc họng đâu!

- Vậy nó đá con kia dẫy tê tê là nhờ cái gì? - Một thằng hỏi.

Thằng Xẹ nghiêng mặt ngó tôi nhưng lại nhìn thằng vừa hỏi rồi nó ra

vẻ bí mật:

- Nó là con gà lai.

- Nó lai tàu à?

- Lai tàu thì vô nồi - Nó lai rắn. Con ô đó cha rắn, mẹ gà.

- Trời đất! Bọn tôi sững sờ. Nó không thèm để ý đến vẻ ngạc nhiên

của bọn tôi, kể tiếp:

Ông chủ gà đó có nuôi con gà mái nòi để lấy giống. Là gà mái nhưng

khi nó có con, nó đá mấy con trống hàng xóm cụp đuôi rót hết. Có một
đêm, ông chủ gà thấy có một con rắn hổ mang chui vào chuồng, ổng định
đốt đuốc, đập nó, nhưng ông thấy êm ru, không nghe con gà "la ó" gì mà
nghe nó "rin rít" trong cuống họng. Ông rình ông xem, ông thấy con gà mái
ngủ với con rắn. Lạ, đêm thứ hai ông rình, ông thấy y như đêm trước. Con
gà mái bắt đầu đẻ. Ông đánh dấu mấy cái trứng ông nghi là con của rắn. Gà
nở, ông bắt đầu nuôi, nuôi cho đến lớn. Con ô của ông đúng là con của rắn.
Tụi mầy biết không, khi nó rướn cái cổ của nó lên mổ xuống y như con rắn
hổ mang. Mổ dính đầu con kia, nó quay mình, song phi, đưa cái cựa lưỡi
hái móc họng con kia dẫy đành đạch...".

Nghe thằng Xẹ kể, bọn tôi nhìn nhau, bán tín, bán nghi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.