TRUYỆN NGẮN NGUYỄN QUANG SÁNG - Trang 132

TRUYỆN NGẮN NGUYỄN QUANG

SÁNG

Nguyễn Quang Sáng
www.dtv-ebook.com

Gà Sanh Đôi

"Tháng giêng là tháng ăn chơi", năm nào cũng vậy, sau ba ngày Tết,

làng tôi lại mở trường gà. Những tay chơi gà tứ xứ kéo về, họ đi bằng ghe,
bằng xuồng, đi xe hơi, nhiều nhất là đi bằng xe ngựa, và đông nhứt là dân
Cao Lãnh, gà Cao Lãnh.

Trường gà xây tròn giữa sân chợ. Hàng quán tràn ra tận đường, người

qua kẻ lại tấp nập. Gà, khỏi phải nói. Người ta ôm nó trong lòng tay, trước
ngực, hết sức nâng niu. Con nào cũng rực rỡ, oai phong như Lữ Bố.

Trong bọn con nít chúng tôi, thằng Xẹ là thằng xông xáo nhứt. Xẹ

mười hai mười ba tuổi, chắc nó có một cái tên khác đẹp hơn, nhưng bọn tôi
không ai biết, chỉ biết nó là Xẹ vì nó là thằng mắt lé, lé xẹ, nó ngó bên này
nhưng lại nhìn bên kia. Má nó bán cháo cá, chắc nghèo, hình như nó không
có quần dài, toàn mặc quần xà lỏn, áo bà ba nhưng lại cụt tay, người ốm
yếu nhưng lại dẻo dai trong mọi cuộc chơi. Những ngày vui nầy, nó được
má cho tự do, khỏi bưng cháo cho khách. Nó cũng ôm một con gà, nhưng
là gà tre, con gà trong tay nó cũng sặc sỡ chẳng kém ai, nhưng nhỏ bằng
một nắm tay. Gặp con gà chiến nào nó cũng đưa gà nó ra thử. Nó quan sát
từng con để khi trường gà đóng cửa, thắng thua rồi gà ai nấy bồng, không
ai nhớ thì nó bắt đầu kể, con thắng con nào, con thua con nào, màu sắc nó
ra sao như một cuốn phim. Bọn tôi, có đứa ngồi bên cạnh nó từ đầu đến
cuối, nghe nó kể cũng há miệng nghe như một chuyện mà chưa bao giờ
biết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.