ba tuổi của nàng; cậu bé con ấy không kể đến. Việc chính là việc nàng về
làm dâu nhà bà Lý. Làm dâu một nhà giàu ấy, Bìm cho là rất hân hạnh.
Hôm đón dâu vì một việc hiểu lầm suýt xảy ra sự lôi thôi.
Sau khi mặc cả hai, ba phen, bà xã yên trí rằng nhà trai sẽ nộp cưới đủ
tám chục bạc. Nhà trai lại tưởng bà xã bằng lòng sáu chục.
Trước mặt hai họ đông đủ, ông xã phàn nàn về việc đó và xin hoãn
ngày cho dâu về. Sau một hồi bàn tán thương lượng, ông xã bằng lòng vậy
vì nhà trai có hứa sau sẽ nộp đủ số bạc.
- Xin ông bà nghĩ tình cho trẻ, cho chúng thành vợ thành chồng là điều
cần nhất. Đợi mãi mới chọn được ngày tốt, để xin đón dâu. Sau sẽ xin chu
tất.
Vợ chồng ông xã biết trước rằng con đi thì tiền không về nữa, và tự
cho là mắc lừa. Bà xã thương con, sợ hỏng việc nên đành chịu mất số hai
chục bạc. Bà bảo thầm chồng:
- Thôi thầy nó ạ. Già néo đứt dây.
Vì thế dây không đứt. Chỉ đứt những dây chăng ngang trên đường
làng từ nhà ông xã đến nhà ông Lý để mở lối cho Bìm về nhà chồng, cho
Bìm lấy một cậu bé mười ba tuổi sau khi đã bán thân bằng một số tiền sáu
chục bạc.
Bà xã chỉ cốt lo xong việc cho con gái lớn; đối với Lạch, biết rằng
không sao răn bảo được, bà đã coi như một đứa con bỏ đi. Bìm đứng đắn
bao nhiêu thì Lạch lẳng lơ bấy nhiêu. Lạch không biết nghe lời ai cả. Lạch
như con chim vành khuyên đẹp mã, nhảy nhót luôn chân, ai trông cũng
muốn yêu. Hai con mắt nàng trông ai cũng hình như đưa tình và đôi môi
nàng nói với ai cũng như trao đổi những lời ân ái, Lạch hát rất hay; những
đêm thu trăng sáng, không nơi nào là không có tiếng nàng. Nàng đứng lẩn