TRUYỆN NGẮN NHẤT LINH - Trang 77

Trọng chúi đầu vào một góc màn nằm duỗi thẳng chân tay, thiu thỉu

ngủ.

Hé mắt nhìn qua vải màn, chàng thấy lấm tấm ở các góc nhà tối om

những ngọn lửa đèn hoa kỳ xanh lè nhỏ bằng hạt thóc. Một vài tiếng ho,
tiếng khạc nhổ, rồi lại đến những tiếng ngáy đều đều, tiếng vo ve của
những con muỗi chui qua lỗ màn rách bay vào. Hơi nóng làm mờ những
ngôi sao ló trong khung cửa sổ. Không có một làn gió nhẹ; vải màn rủ nặng
nề xuống chiếu. Trọng tưởng như nằm trong một cái địa ngục tối, và tưởng
thấy thấm vào người hơi nóng của một cái vạc dầu để gần đó. Chàng gục
đầu vào cánh tay, nhắm chặt mắt lại và muốn đắm mình trong giấc ngủ như
một người đắm mình trong cõi chết.

Nửa đêm Bảo thức giấc ngồi dậy. Nàng vừa phe phẩy quạt, vừa đưa

mắt nhìn chồng, rồi chép miệng nói:

- Ngủ gì mà quên cả thay quần áo.

Trọng nằm ngủ cứ để nguyên cả quần áo làm việc: Một cái quần tây

nát nhàu và một cái áo "sơ mi" rách vá vai, dầu dây be bét.

Bảo dịu dàng ngắm nghía chồng nằm ngủ mê mệt; thấy đứa con cựa

quậy, nàng chỉ lo sợ chồng tỉnh giấc, mất một giấc ngủ rất cần để lấy lại sức
mai làm việc.

Nàng ngồi lại gần chồng, gượng nhẹ nhắc đầu chồng, đặt lên đùi mình.

Lần đầu nàng thấy người yêu chồng đã vì nàng làm lụng vất vả suốt ngày,
không có một lời than vãn.

Nàng giơ tay phải quạt, rất nhẹ, còn tay trái âu yếm vuốt ve những làn

tóc ướt đầm mồ hôi của chồng. Nàng thấy thổn thức trong dạ, rồi tự nhiên
nước mắt ứa ra chảy ướt đầm hai bên má. Nàng không giữ được nữa, cúi
xuống hôn một cái lên trán chồng, và như người mê man, nàng ôm lấy
chồng, gục đầu vào vai, không nghĩ gì đến mồ hôi và mùi dầu máy khét ở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.