TRUYỆN NGẮN VÀ TẠP BÚT VIÊN NHẬT - Trang 23

Viên Nhật

Truyện ngắn & Tạp bút Viên Nhật

HƯƠNG KHÓI LÊN TRỜI

Hương đang phỏng vấn xin việc. Hai bàn tay cô đều để trên bàn. Điện thoại
rung mãi trong túi quần, hết nhịp này đến nhịp khác. Tiếng rung ù ù trong
căn phòng máy lạnh kín bưng làm cô có cảm tưởng như tiếng chạy của nhà
máy xay lúa ở quê mình.

- Em về đi. Cám ơn em đã đến dự phỏng vấn của công ty chúng tôi. Chờ
thông báo sau nhé.
- Dạ. Cám ơn chị. Chào chị.

Hương thở dài. Vậy là lại rớt. Cô đã nhận mấy chục câu: "Chờ thông báo
sau" này rồi. Đó chỉ là cách nói từ chối cho dễ nghe.

Thò tay vào túi quần lấy điện thoại, cô vừa nghĩ đến tương lai mù mịt và
một hiện tại làm việc thời vụ, trôi nổi hết nơi này đến nơi khác. Công việc
không ổn định. Tiền bạc không ổn định. Nhà cửa không ổn định. Rất nhiều
thứ cơ bản không ổn định. Điều lo phiền nhất của cô là làm mẹ thất vọng.

Giấc mơ của cô là học thật giỏi, kiếm được việc tốt và có thể chăm lo cho
mẹ những năm tháng cuối đời nhàn hạ, sung sướng. Cô biết mình không
được thông minh bằng người. Nhưng cô có thể bù đắp bằng sự chăm chỉ.
Đó là lý do vì sao cô chọn ngành ngoại ngữ.
Ở trường huyện, ai cũng học thêm, luyện thi, phương tiện nghe nhìn, kết
nối hiện đại ..., sôi nổi không kém ở thành phố lớn. Cô vẫn cù lần với cái
radio catssette chạy bằng bình ắc quy.
Mẹ bán rau ở chợ huyện, lượm bạc cắc bỏ ống năm này qua năm khác, để
dành cho con gái lên thành phố học đại học.
Sự chăm chỉ như cái nhãn dán trên trán cô suốt những tháng năm cắp sách.
Cô chưa bao giờ xếp hạng đầu, lúc nào cũng dưới vài cái tên. An ủi mình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.