TRUYỆN NGỤ NGÔN VIỆT NAM CHỌN LỌC - Trang 46

đào, rồi mang về. Như anh biết đấy, sức vóc của tôi thì mỗi lần chỉ mang về
vừa đủ ăn thôi. Giá tôi có sức khỏe như anh, thì tha hồ mang về, xếp đống
lại đó, rồi dùng dần. Lúc nào muốn ăn cũng có.

Sấu nghĩ thứ đất cục mà ngọt như vậy thì tuyệt quá. Phải thuyết phục

Quạ dẫn mình đến đấy chén một bữa cho đã thèm, còn thì mang về để
dành.

- Anh Quạ à! Anh giúp tôi đến đó có được không? Đến đó anh em

mình chén một bữa, rồi tôi mang về anh em mình để dành mà dùng tha hồ.

Biết Sấu đã mắc mưu mình, Quạ vui vẻ nhận lời. Quạ bay chuyền từ

cây này sang cây khác, còn Sấu thì cứ nhằm hướng Quạ bay mà bò theo
dưới đất. Lúc đầu Sấu còn khỏe, bò còn nhanh, nhưng rồi mệt dần, lại phải
lê cái tấm thân ì ạch như vậy leo lên dốc ngược, Sấu đuối sức dần. Quạ thấy
thế cố tìm lời khuyến khích:

- Không còn xa nữa đâu, hãy cố thêm tí nữa... Đến đấy anh em ta tha

hồ mà ăn. Đất chỗ nào cũng ngọt lịm như miếng đường mà anh đã ăn ban
sáng. Giá bây giờ có miếng đường, ăn vào anh sẽ thấy khỏe ngay.

Nhớ đến cái cảm giác lạ của lần đầu nhai được miếng đường lại thêm

máu háu ăn thôi thúc, Sấu lại cố gắng lê tấm thân đã mỏi rã rời trườn tới
phía trước...

Trời nắng như thiêu như đốt. Xung quanh không có một giọt nước. Cái

khát càng đốt cháy cổ họng Sấu. Cuối cùng, Sấu không lê được nữa, đầu
gục xuống, nước bọt sùi ra hai bên mép, nằm thở dốc.

Thấy Sấu đã hoàn toàn kiệt sức, lúc ấy Quạ mới dừng lại, đứng trên

cành cây cười nhạo Sấu:

- Sao, không bò được nữa à? Sấu ơi! Thôi, hãy cậy đất mà ăn đi. Đất ở

đây tuy không ngọt như miếng đường ban sáng, nhưng đói thì ăn cũng tạm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.