TRUYỆN THÚY KIỀU - NGUYỄN DU - Trang 170

Ấm sao hạt ngọc Lam-điền mới đông !

1003

Lọt tay nghe suốt năm cung,

Tiếng nào, là chẳng não-nùng xôn-xao.

1004

Chàng rằng : « Phổ ấy tay nào ?

« Xưa sao sầu-thảm, nay sao vui-vầy ?

« Tẻ vui bởi tại lòng này,

1005

3210. « Hay là khổ-tận, đến ngày cam lai ? »

Nàng rằng : « Vì chút nghề chơi,

« Đoạn-trường tiếng ấy hại người bấy lâu !

« Một phen tri-kỷ cùng nhau,

1006

« Cuốn dây từ đấy, về sau cũng chừa ».

Chuyện-trò chưa cạn tóc-tơ,

Gà đà gáy sang, trời vừa rạng đông.

1007

Tình riêng, chàng lại nói sòng,

Một nhà ai cũng lạ-lùng khen khao.

Cho hay thục-nữ chí cao,

3220. Phải người sớm mận, tối đào như ai ?

Hai tình vẹn-vẽ hòa hai,

Chẳng trong chăn-gối, cũng ngoài cầm-thơ.

Khi chén rượu, khi cuộc cờ,

Khi xem hoa nở, khi chờ trăng lên.

Ba sinh đã phỉ mười nguyền,

Duyên đôi-lứa cũng là duyên bạn-bầy,

Nhớ lời, lập một am mây,

Khiến người thân-tín rước thầy Giác-duyên.

Đến nơi đóng cửa, cài then,

3230. Rêu trùm kẽ ngạch, cỏ lên mái nhà.

Sư đà hái thuốc phương xa,

Mây bay, hạc lánh, biết là tìm đâu ?

1008

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.