TRUYỆN THÚY KIỀU - NGUYỄN DU - Trang 84

« Hồn còn mang nặng lời thề,

« Nát thân bồ-liễu, đền nghì trúc mai.

353

« Dạ đài

354

cách mặt, khuất lời,

« Rảy xin chén nước

355

cho người thác oan.

« Bây giờ trâm gãy, gương tan,

750. « Kể làm sao xiết muôn vàn ái-ân !

« Trăm nghìn gởi lạy tình-quân,

« Tơ-duyên ngắn-ngủi có ngần ấy thôi.

« Phận sao, phận bạc như vôi ?

« Đã đành nước chảy, hoa trôi

356

lỡ-làng.

« Ôi Kim-lang ! Hỡi Kim-lang !

« Thôi thôi ! thiếp đã phụ chàng từ đây ! »

Cạn lời, hồn ngất, máu say,

357

Một hơi lạnh ngắt, đôi tay lạnh đồng.

Xuân, huyên, chợt tỉnh giấc nồng,

760. Một nhà tấp-nập, kẻ trong người ngoài.

Kẻ thang, người thuốc bời-bời,

Mới giầu cơn vựng

358

, chưa phai giọt hồng.

Hỏi : « Sao ra sự lạ-lùng ? »

Kiều càng nức-nở, mở không ra lời.

Nỗi nàng, Vân mới rỉ tai :

« Chiếc vành này, với tờ bồi ở đây ! »

– « Này cha làm lỗi duyên mầy,

« Thôi thì nỗi ấy sau này đã em !

« Vì ai rụng cải, rơi kim,

359

770. « Để con bèo nổi, mây chìm vì ai ?

« Lời con dặn lại một hai,

« Dẫu mòn bia đá, dám sai tấc vàng ! »

Lạy thôi, nàng lại rén chiềng :

360

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.