TRUYỆN THÚY KIỀU - NGUYỄN DU - Trang 86

« Dao này thì liệu với thân sau này ».

Đêm thu, một khắc một chầy,

368

Bâng-khuâng như tỉnh, như say một mình.

Chẳng ngờ gã Mã Giám-sinh,

Vẫn là một đứa phong-tình đã quen.

Quá chơi lại gặp hồi đen,

Quen mồi lại kiếm ăn miền nguyệt-hoa.

Lầu xanh có mụ Tú-bà,

810. Làng chơi đã trở về già hết duyên.

Tình-cờ chẳng hẹn mà nên,

Mạt-cưa, mướp-đắng

369

, đôi bên một phường.

Chung lưng mở một ngôi hàng,

Quanh năm buôn phấn, bán hương đã lề.

Dạo tìm khắp chợ thì quê,

Giả danh hầu-hạ, dạy nghề ăn-chơi.

Rủi may, âu cũng sự trời,

Đoạn-trường lại chọn mặt người vô duyên !

Xót nàng chút phận thuyền-quyên,

820. Cành hoa đem bán vào thuyền lái buôn.

Mẹo lừa đã mắc vào khuôn,

Sính-nghi rẻ giá, nghênh-hôn sẵn ngày.

Mầng thầm : « Cờ đã đến tay,

370

« Càng nhìn vẻ ngọc, càng say khúc vàng.

371

« Đã nên quốc sắc, thiên hương,

« Một cười này, hẳn nghìn vàng chẳng ngoa !

372

« Về đây, nước trước bẻ hoa,

« Vương-tôn, quí khách, ắt là đua nhau.

« Hẳn ba trăm lạng kém đâu,

830. « Cũng đà vừa vốn, còn sau thì lời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.