TRUYỆN THÚY KIỀU - NGUYỄN DU - Trang 87

« Miếng ngon kề đến tận nơi,

« Vốn nhà cũng tiếc, của trời cũng tham.

« Đào tiên đã bén tay phàm,

« Thì vinh cành quít, cho cam sự đời !

373

« Dưới trần mấy mặt làng chơi,

374

« Chơi hoa, đã dễ mấy người biết hoa !

« Nước vỏ lựu, máu mào gà,

375

« Mượn màu chiêu-tập

376

lại là còn nguyên.

« Mập-mờ đánh lận con đen,

377

840. « Bao nhiêu cũng bấy nhiêu tiền, mất chi ?

« Mụ già hoặc có điều gì,

« Liều công mất một buổi quì mà thôi.

« Vả đây

378

đường-sá xa-xôi,

« Mà ta bất động, nữa người sinh nghi ».

Tiếc thay một đóa trà-mi,

379

Con ong đã mở đường đi lối về !

Một cơn mưa gió nặng-nề,

Thương gì đến ngọc, tiếc gì đến hương.

380

Đêm xuân một giấc mơ-màng,

850. Đuốc hoa

381

để đó, mặc nàng nằm trơ !

Giọt riêng tầm-tã tuôn mưa,

Phần căm nỗi khách, phần nhơ nỗi mình :

« Tuồng chi là giống hôi-tanh,

382

« Thân nghìn vàng

383

để ô danh má hồng !

« Thôi còn chi nữa mà mong,

« Đời người thôi thế là xong một đời ! »

Giận duyên, tủi phận, bời bời,

Cầm dao, nàng đã toan bài quyên sinh.

384

Nghĩ đi, nghĩ lại, một mình :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.