TRUYỆN THÚY KIỀU - NGUYỄN DU - Trang 97

Cũng liều nhắm mắt đưa chưn,

Mà xem con Tạo xoay-vần đến đâu.

Cùng nhau lẻn bước xuống lầu.

478

Song song ngựa trước, ngựa sau một đoàn.

Đêm thu khắc lậu canh tàn,

479

1120. Gió cây trút lá, trăng ngàn ngậm gương.

Lối mòn cỏ nhợt mùi sương,

480

Lòng quê

481

đi một bước đường một đau.

Tiếng gà xao-xác gáy mau,

Tiếng người đâu đã mái sau dậy-dàng.

482

Nàng càng thổn-thức gan vàng,

Sở Khanh đã rẽ dây cương lối nào !

Một mình khôn biết làm sao,

Dặm rừng bước thấp bước cao hãi-hùng.

*

Hóa nhi thật có nỡ lòng,

1130. Làm chi dây tía, vò hồng, lắm nau !

Một đoàn đổ đến trước sau,

Vuốt đâu xuống đất, cánh đâu lên trời.

Tú-bà tốc thẳng đến nơi,

Hăm-hăm áp điệu một hơi lại nhà.

Hung-hăng chẳng hỏi chẳng tra,

Đang tay vùi liễu, giập hoa tơi-bời,

Thịt da ai cũng là người,

Lòng nào hồng rụng, thắm rời, chẳng đau.

Hết lời thú-phục, khẩn-cầu,

1140. Uốn lưng thịt đổ, giập đầu máu sa.

Rằng : « Tôi chút phận đàn-bà,

« Nước non lìa cửa, lìa nhà, đến đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.