TRUYỆN THÚY KIỀU - NGUYỄN DU - Trang 85

« Nhờ cha trả được nghĩa chàng cho xuôi.

« Sá chi thân-phận tôi-đòi,

« Dẫu rằng xương trắng quê người, quản đâu ! »

361

V

Xiết bao kể nỗi thảm-sầu !

Khắc canh đã giục nam-lâu

362

mấy hồi.

Kiệu hoa đâu đã đến ngoài,

780. Quản huyền

363

, đâu đã giục người sinh ly.

Đau lòng kẻ ở, người đi,

Lệ rơi thấm áo, tơ chia rũ tằm.

Trời hôm, mây kéo tối rầm,

364

Dàu-dàu ngọn cỏ, đầm-đầm cành sương.

Rước nàng về đến trú-phường,

365

Bốn bề xuân tỏa

366

, một nàng ở trong.

Ngập-ngừng thẹn lục, e hồng,

Nghĩ lòng, lại xót-xa lòng đòi phen :

« Phẩm tiên rơi đến tai hèn,

790. « Hoài công nắng giữ, mưa gìn với ai !

« Biết thân đến bước lạc-loài,

« Nhị đào thà bẻ cho người tình chung !

367

« Vì ai ngăn đón gió đông,

« Thiệt lòng khi ở, đau lòng khi đi.

« Trùng-phùng dầu họa có khi,

« Thân này thôi có còn gì mà mong !

« Đã sinh ra số long-đong,

« Còn mang lấy kiếp má hồng được sao ? »

Trên yên sẵn có con dao,

800. Giấu cầm nàng đã gói vào chéo khăn :

« Phòng khi nước đã đến chưn,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.