TỪ BEIRUT TỚI JERUSALEM - HÀNH TRÌNH “ĐI ĐỂ HIỂU” TRUNG ĐÔNG CỦA MỘT NGƯỜI MỸ - Trang 139

séc lại không sẵn lòng gửi cho ông các đội quân. Nói cách khác, Arafat bị
giằng kéo giữa một quyết định mà ông ta không thể đưa ra được và một
cuộc chiến mà ông ta không thể tham chiến. Đó chính là những con bài mà
lịch sử đã chia cho ông ta.

Arafat đã thoát khỏi tình huống khó xử của mình, hoặc chí ít thì cũng

khiến nó có thể vượt qua được, bằng việc đầu tư cho PLO và nền chính trị
của người Palestine một thuộc tính cuối cùng – nghệ thuật diễn. Arafat đã
công kích người Palestine dồn dập bằng những hy vọng, các khẩu hiệu,
những hình ảnh tưởng tượng để giữ cho phong trào của người Palestine tiếp
diễn cho đến một ngày mà những người Ả-rập có thể được thức tỉnh rằng sự
nghiệp của họ đủ lớn để dẫn đến một cuộc chiến vì Palestine, hoặc cho đến
khi phương Tây có thể nhận ra được sự nghiệp của Palestine đủ để buộc
Israel phải trả cho họ một phần đất của Palestine. Đào kép Arafat đã giúp
cho toàn dân tộc hy vọng rằng một nhà nước đang chờ đợi họ đang quanh
quất đâu đó ở góc phố gần đây thôi, sau hội nghị thượng đỉnh sắp tới này,
và sẽ đến sau cuộc chiến sắp tới thôi – nếu họ có thể kéo dài được tình trạng
này hơn một chút và giữ được niềm tin.

Ông đã hoàn thành được việc này bằng việc đóng nhiều vai, cùng lúc

vừa đóng những hình ảnh tưởng tượng về chính mình cũng như những hình
ảnh của dân tộc mình nữa. Chẳng hạn như có những lần, Arafat đóng vai
một “kẻ du hành”. Ông đi thăm các quốc gia khác trong năm đó nhiều hơn
rất nhiều bất cứ chính trị gia nào trên thế giới. Với dân tộc Palestine, những
người đang nắm giữ phong trào tự do lại bị hạn chế, trong nhiều tình huống,
họ không thể có được tấm hộ chiếu để đi du lịch, việc có một vị lãnh đạo có
thể đi khắp mọi nơi mà thậm chí không cần đến hộ chiếu chính là giấc mơ
của họ đã thành hiện thực. Hơn nữa, khi Arafat đi đến nơi, lại không bị
nhân viên hải quan yêu cầu vào phòng đặc biệt để tìm vũ khí hay phỏng vấn
vì là một người Palestine. Ông được đón chào bằng hai mươi mốt phát đại
bác, có xe hộ tống đi kèm, có đội diễu binh, được trải thảm đỏ, với những
ngọn cờ Palestine phất trong gió. Arafat thích thú việc được đi đến các nơi,
được duyệt đội quân danh dự, và được đối xử như một người đứng đầu nhà
nước Ả-rập bình đẳng với tất cả những người đứng đầu nhà nước khác trên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.