TỪ BEIRUT TỚI JERUSALEM - HÀNH TRÌNH “ĐI ĐỂ HIỂU” TRUNG ĐÔNG CỦA MỘT NGƯỜI MỸ - Trang 229

chàng trai xa nhà này vô cùng đắt đỏ, Trung tá Schmidt phân trần: “Vấn đề
thực sự là, chúng tôi vẫn còn nợ hơn 2.000 đô-la để chi trả cho hóa đơn mà
các anh chàng này đưa ra. Anh biết đấy, có một nhóm từ miền Tây đất nước
trình diễn và họ không có tiền – không một xu nào hết. Và một hoặc hai
tuần sau khi những người trưởng đoàn cổ vũ từ Los Angeles Rams trình
diễn. Không có tiền. Vậy là chúng tôi phải trả cho hóa đơn [của những
người trưởng đoàn cổ vũ] để giữ họ lại ở trong nước và một khoản hối lộ
năm mươi đô-la [cho hải quan Liban]. Chúng tôi phải trả tiền phòng khách
sạn, tiền ăn uống, và họ bảo rằng ‘Chúng tôi sẽ gửi tiền cho các anh ngay
lập tức.’ Ôi, đó là từ hồi tháng Mười hai [năm 1982] và giờ là tháng Ba
[năm 1983] và chúng tôi vẫn chưa nhìn thấy xu nào hết.”

Chính quyền Mỹ gửi Lính thủy Đánh bộ tới Beirut dường như tin rằng

không chỉ có vấn đề của người Liban, như mọi vấn đề khác, có một giải
pháp tương đối dễ dàng, mà giải pháp đó có thể được thỏa thuận theo những
điều kiện của người Mỹ. Người Mỹ nhìn Liban, thấy quốc gia này có một
“Tổng thống”, một “nghị viện”, và một “tổng tư lệnh” (nghe thật quen
thuộc?) và tự nhủ đầy thực tế rằng, “Nhìn này, họ có đủ hết các cơ quan rồi.
Vấn đề duy nhất là những cơ quan này yếu quá thôi. Vậy thì chỉ cần xây
dựng lại chính quyền trung ương và quân đội, và họ có thể sẽ giống như
chúng ta.”

Nói cách khác, để tạo ra ý nghĩa cho Liban và bào chữa cho sự xuất hiện

của người Mỹ ở đây, Chính quyền Reagan biến Liban thành một phần kéo
dài của thứ nó biết – và thứ nó biết là văn hóa chính trị của Mỹ, chủ nghĩa
yêu nước, và sự tận tụy với những khái niệm của một quốc gia dưới sự che
chở của Chúa. Vì vậy, khi người trẻ tuổi, Tổng thống Liban, Amin
Gemayel, tới nước Mỹ ngay sau khi họ đến và yêu cầu họ làm quá vai trò
“hiện diện” biểu tượng của mình và gánh trách nhiệm chủ yếu trong việc
đào tạo và trang bị cho quân đội Liban – dưới quyền lực trực tiếp của
Gemayel và tổng tư lệnh người Maron, Ibarahim Tannous – vì vậy mà một
ngày nào đó nó có thể giành lại toàn bộ lãnh thổ của người Liban, Chính
quyền Reagan đã đồng ý. Quá trình đào tạo này bắt đầu từ tháng Mười hai
năm 1982, tạo ra một sự cộng sinh giữa quân đội Liban và Binh chủng Lính

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.