TỪ BEIRUT TỚI JERUSALEM - HÀNH TRÌNH “ĐI ĐỂ HIỂU” TRUNG ĐÔNG CỦA MỘT NGƯỜI MỸ - Trang 236

Trong suốt mùa hè sau đó và đầu mùa thu, Đại sứ Hoa Kỳ sắp hết nhiệm

kỳ, Robert S. Dillon bắt đầu thuyết phục Tổng thống Gemayel thực hiện vài
cuộc đàm phán hòa giải với các phe phái đối lập Cơ đốc giáo và Hồi giáo ở
nội địa lúc này đang bắt đầu lôi kéo theo nhóm biệt lập của Syria. Dillon
hiểu rằng việc xây dựng quân đội Liban mà không có sự thúc đẩy hòa giải
dân tộc thì không khác gì xây một ngôi nhà có gạch mà không có xi măng.
Gemayel thờ ơ gạt bỏ lời khuyên của Dillon, và mối quan hệ giữa hai người
nhanh chóng xấu đi. Khi Dillon rời hẳn Beirut vào tháng Mười, Gemayel từ
chối trao tặng cho ông Huân chương Tuyết tùng Danh dự theo truyền thống
của chính phủ Liban. Gemayel để cho Bộ trưởng Ngoại giao, Elie Salem
thực hiện nhiệm vụ này với sự hạ nhục đã tính trước.

Những gì còn lại về sự tín nhiệm của người Mỹ trong mắt người Hồi

giáo Liban đã biến mất hoàn toàn sau khi Israel quyết định rút quân khỏi
Vùng núi Shouf và kéo về sông Awali ở miền nam Liban vào ngày 4 tháng
Chín năm 1983. Israel đã trải qua một năm ở trên núi Shouf, quan sát
Beirut, cố gắng gây áp lực cho Amin ký kết vào hiệp định hòa bình, nhưng
nhanh chóng sáng tỏ rằng ông ta không thể thực hiện được nó, Israel quyết
định rút quân khỏi núi Shouf và kéo xuống phía nam Liban, để mặc Lính
thủy Đánh bộ tiếp quản những phần ở Beirut. Việc rút quân của Israel khỏi
núi Shouf để lại một khoảng trống mà tất cả đều muốn chiếm lấy để lấp đầy.
Một cánh quân là của Druse do tư lệnh Walid Jumblat dẫn đầu, ông coi việc
ra đi của người Israel như một cơ hội để giảm bớt sự xâm lấn của của người
Phalange vào mảnh đất quê hương của tổ tiên mình. Một cánh quân nữa là
của người Phalange và quân đội Liban của Gemayel, những người coi việc
rút quân của người Israel như cơ hội để mở rộng triệt để sự kiểm soát của
chính phủ và người Cơ đốc giáo tại vùng đất chiến lược này. Người Shiite,
người Sunni, và người Syria ủng hộ Druse. Lính thủy Đánh bộ lúc này vẫn
hoàn toàn gắn bó chặt chẽ với quân đội Liban, không có lựa chọn nào khác
là hậu thuẫn cho Gemayel. Các nhà hoạch định chính sách của Chính quyền
Reagan dường như tin tưởng rằng họ đang hỗ trợ cho quyền lợi của một
chính phủ để mở rộng chủ quyền trên chính mảnh đất của dân tộc đó. Thực

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.