TỨ BÌNH PHONG - Trang 135

cũng vô giá trị.” Đoạn ông quay sang gọi đám bài bạc, “Này các huynh đệ,
có ai biết Quân Sơn ở đâu không?”

Gã Hói quay lại lắc đầu, “Gã không ở một nơi nào cố định cả. Mà nếu có
thì chúng ta cũng chưa bao giờ nghe đến tên nơi đó. Có khi gã chui xuống
đất mà ngủ với giun rồi cũng nên.”

Đám bài bạc phá lên cười.

“Tên súc sinh đó còn làm gì bẩn thỉu hơn việc đào tường khoét vách
không?” Kiều Thái hỏi.

“Như giết người chẳng hạn?” Địch Nhân Kiệt thêm vào, rồi ghé tai Kiều
Thái kể lại những chuyện xảy ra ở Kha phủ.

Khi Địch Nhân Kiệt kể hết câu chuyện, cũng là lúc bốn tay bài bạc kia chia
tiền xong, đang chuẩn bị kéo nhau lên lầu. Tú Tài đi ra ngoài. Tiểu nhị đến
chỗ Địch Nhân Kiệt hỏi xem hai người còn cần gì nữa không. Địch Nhân
Kiệt đáp không, gã liền chui ngay vào phía sau quầy.

“Gã ngủ ở đấy à?” Địch Nhân Kiệt ngạc nhiên hỏi.

“Dạ đương nhiên,” Kiều Thái cười đáp, “lại còn nằm vừa khít ngay kệ thứ
hai. Về phần Quân Sơn, thuộc hạ rất tiếc phải nói rằng gã không phải là
hung thủ giết lão Kha bởi Quân Sơn không thể lặn dưới sông được. Thuộc
hạ đã quan sát dòng chảy hôm trước, bên dưới có rất nhiều đá ngầm, lại
thêm vô số vũng xoáy. Để lặn xuống dòng nước ấy, bơi xuôi theo dòng mà
vẫn còn sống sót thoát lên bờ thì phải là một tay bơi cự phách, không
những biết rõ dòng sông như lòng bàn tay, mà còn phải khỏe mạnh và dai
sức nữa. Do vậy, Quân Sơn không thể là hung thủ được.”

“Trong trường hợp đó,” Địch Nhân Kiệt nói, “khả năng kẻ nhảy xuống
sông chính là đồng phạm của Quân Sơn. Kịch bản dàn dựng vụ tự sát giả
này rất phù hợp với đầu óc đen tối, lắt léo của Quân Sơn. Hơn nữa gã là kẻ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.