TỨ BÌNH PHONG - Trang 31

hơn mười bộ đổ thẳng xuống sông đấy. Nhưng lão lại bảo làm lan can thấp
mới thưởng thức được khung cảnh từ hoa viên.”

“Có bao nhiêu bậc bước lên phương đình, làm bằng chất liệu gì?” Đặng tri
huyện lại hỏi.

“Dạ bẩm, có ba bậc đá cẩm thạch ạ.”

“Ngươi có nhìn thấy rõ lão Kha lúc lão nhảy xuống sông không?”

Lương Chiến lưỡng lự một lúc rồi chậm rãi đáp, “Dạ bẩm, vì vướng mấy
bụi cây, vả lại trước khi bọn thảo dân hiểu được chuyện gì đang xảy ra, lão
Kha đã mất dạng…”

Đặng tri huyện rướn người về phía trước, ngắt lời hỏi, “Điều gì khiến ngươi
nghĩ lão Kha tự sát?”

“Chính xác!” Địch Nhân Kiệt nói khẽ với Kiều Thái, “Đặng đại nhân đã gỡ
đúng mấu chốt vấn đề.”

“Thưa, rõ ràng lão Kha đã nhảy xuống sông rồi còn gì,” Kiều Thái thì
thầm. “Chắc hẳn lão không định tập bơi.”

“Suỵt! Nghe đi kìa!” Địch Nhân Kiệt xua tay.

Chưởng quỹ ngân hàng có vẻ chột dạ trước câu hỏi đột ngột của Đặng tri
huyện, lắp bắp đáp, “Bẩm đại nhân… thật ra mà nói… bọn thảo dân… mọi
chuyện diễn ra ngay trước mắt…”

Đặng tri huyện ngắt lời, “Ngươi chỉ tận mắt nhìn thấy lão Kha mặt đầy
máu, đầu tiên chạy thẳng tới phương đình, sau đó lại đổi hướng lao ra lan
can. Sao ngươi không nghĩ máu trên trán chảy xuống mắt làm lão Kha
không thấy rõ, rồi tưởng nhầm lan can cẩm thạch là bậc lên phương đình?
Rằng không phải lão nhảy qua lan can, mà là sảy chân ngã qua?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.