TỪ BỎ THẾ GIỚI VÀNG - Trang 261

Jack London

Từ bỏ thế giới vàng

PHẦN II - Chương 14

Dĩ nhiên chẳng thể biết được một người nào đó thực sự muốn gì nếu như
chỉ căn cứ vào những lời người ấy thốt ra từ cửa miệng, - Ánh Sáng Ban
Ngày vừa dùng chiếc roi xoa xoa vào cái tai ngọ ngoạy của con Bob vừa
không bằng lòng nghĩ về những lời anh vừa nói. Chúng không chuyên chở
được điều anh ta muốn nói:

- Cô Mason ạ, điều tôi muốn nói là cô đã bảo thẳng thừng là cô không
muốn gặp tôi và cô đã viện dẫn một số lý do. Nhưng làm sao tôi có thể chắc
rằng đó là những lý do thật tình? Có thể là cô không muốn quen với tôi
nhưng không nói ra vì ngại làm tôi phật lòng. Cô thấy không? Kể trong
khắp bàn dân thiên hạ này thì tôi sẽ là kẻ cuối cùng có mặt ở chỗ mà người
ta không muốn tôi có mặt. Nếu tôi được biết là cô chẳng mảy may muốn
nhìn mặt tôi thì tôi sẽ biến liền lập tức.

Dede mỉm cười ra vẻ đã nghe những lời anh nói, nhưng nàng vẫn cứ lặng lẽ
cưỡi ngựa về phía trước, Ánh Sáng Ban Ngày nghĩ rằng đó là nụ cười tuyệt
vời nhất mà anh đã được thấy. Anh nhủ thầm là trong nụ cười đó có một cái
gì khác với những nụ cười mà trước kia nàng đã cho anh. Đó là nụ cười của
một người đã một chút gì đó biết anh, một chút gì đó quen anh. Tuy vậy,
anh cũng lập tức tự kìm chế để không tưởng tượng quá mức.


Có lẽ là nàng chỉ mỉm cười tự nhiên vậy thôi. Điều này xảy ra trong bất kỳ
cuộc giao tiếp nào giữa hai con người. Một kẻ lạ mặt, một tay làm ăn, một
người thư ký hoặc bất kỳ một ai khác sau vài lần gặp gỡ tình cờ cũng có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.