TỪ BỎ THẾ GIỚI VÀNG - Trang 401

Jack London

Từ bỏ thế giới vàng

PHẦN II - Chương 26

Ánh Sáng Ban Ngày đã không thề là sẽ chừa hẳn rượu, mặc dù trong
nhiều tháng kể từ ngày anh quyết định để mặc cho việc làm ăn của mình
sập tiệm anh không hề đụng đến giọt nào. Bây giờ anh đã tự chứng tỏ anh
có thể uống một ly mà không thấy thêm uống thêm ly thứ hai nữa. Mặt
khác từ khi về sống ở miền quê, anh không còn thấy rượu là cần thiết với
anh nữa. Anh không còn thiết gì đến nó và còn quên hẳn là nó hiện hữu
trên cõi đời này. Tuy vậy, anh không sợ rượu, và trong những dịp vào thành
phố, nếu được người chủ quán mời uống anh thường đáp:

- Được thôi anh bạn, nếu việc tôi uống sẽ làm bạn vui thì tôi sẽ uống. Rót
cho tôi Whisky đi.

Nhưng ly rượu đó không làm cho anh thấy thèm ly thứ hai nữa. Nó chẳng
để lại cho anh một ấn tượng nào cả. Một chút rượu đó không ảnh hưởng gì
đến một người quá khoẻ mạnh như anh.

Đúng như lời tiên đoán của anh trước kia với Dede, cái anh chàng Ánh
Sáng Ban Ngày tài phiệt đã chết ngay khi đến căn trại, và người em trai của
anh ta, cái anh chàng Ánh Sáng Ban Ngày vừa từ Alaska đến, đã thế vào
chỗ trống đó. Cái khuynh hướng phát phì đã biến mất, và cái vẻ gầy gầy
của thổ dân, cùng cái nhạy bén của cơ bắp ngày xưa đã trở lại. Má anh cũng
tóp lại như trước, chứng tỏ một thể lực sung mãn. Toàn thể những nông dân
vạm vỡ ở Thung lũng Sonoma đều phải công nhận anh là một kẻ có sức
lực, có thể nhấc bổng những vật nặng nhất và làm việc không hề biết mệt.
Cứ mỗi năm một lần, anh đón mừng sinh nhật của mình như hồi còn ở chốn
biên thuỳ bằng cách mời mọi người trong thung lũng lên đồi đến căn trại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.